Thứ Sáu, 29 tháng 5, 2020

bài học vĩ đại nhất cho con người lại tới từ thiên nhiên

Vào 1 ngày cuối tuần của năm 2000, lúc đó tôi 7 tuổi, khi tôi cùng ba má, anh chị vừa đi chơi bóng trở về nhà thì chúng tôi nhìn thấy 2 con ngỗng trời trưởng thành và 1 con ngỗng con ở lối đậu xe trước nhà.

 Hai con ngỗng cha mẹ, có lẽ bị giật mình bởi sự xuất hiện đột ngột của chúng tôi nên đã vỗ cánh bay đi, còn con của nó nhỏ quá chưa thể bay theo bố mẹ nên bị bỏ lại. Vì đã có kinh nghiệm tiếp xúc với động vật hoang dã, chúng tôi thậm chí còn không dám tiếp xúc với con ngỗng con vì sợ nó sẽ quen với con người mà quên đi gia đình của nó mãi mãi.

 Nhiều giờ trôi qua, đêm tối đã bao trùm, con vật nhỏ đáng thương vẫn đi lang thang ở quanh sân của chúng tôi, không hề biết về những hiểm nguy xung quanh, có thể 1 loài săn mồi nào đó đang rình rập nó. Đó là lúc chúng tôi biết mình phải can thiệp và đưa nó vào nhà.

 Vài ngày sau, cặp ngỗng cha mẹ đã quay trở lại sân nhà chúng tôi, và chúng tôi xua chú ngỗng con về phía cha mẹ nó, hy vọng gia đình chúng sẽ đoàn tụ. Thế nhưng, lần nào nó cũng chạy về phía chúng tôi. Sự việc tiếp diễn được 5 ngày, dường như nó đã quyết định rằng chúng tôi mới là gia đình mới của nó. Ngỗng cha mẹ bỏ cuộc, và mãi mãi không quay trở lại. Còn chúng tôi đặt cho nó cái tên là Peeper, coi nó như 1 thành viên trong gia đình.

 Cứ thế, Peeper ở với chúng tôi được gần một năm. Ngày nào nó cũng lạch bạch chạy theo chúng tôi, nô đùa cùng chúng tôi ở sân nhà. Nó ngủ ở hiên nhà sau vào mỗi tối. Ngày nào ba tôi cũng phải dùng vòi xịt để làm sạch chất thải của nó. Ngoài ra, 1 hoạt động hàng ngày của ba còn bao gồm việc ném Peeper vào không trung để nó bay một vòng quanh nhà chúng tôi, và nó thường quay lại khi hiên nhà đã được rửa sạch sẽ.

 Một buổi tối, bác tôi ghé qua, và ba tôi muốn cho bác ấy xem màn trình diễn bay điệu nghệ của Peeper. Ba lại ném nó vào không khí, nhưng lần này, Peeper đã bay đi thật. Ai cũng buồn bã. Trời rất tối, và chúng tôi thật sự lo lắng. Chúng tôi tìm nó trong nhiều ngày, còn gọi tên nó nữa, nhưng nó không quay lại. Chúng tôi hy vọng nó sẽ tìm được 1 đàn ngỗng mới và trở về thế giới tự nhiên của nó.

 Nếu tìm hiểu, bạn sẽ biết ngỗng Canada là loài chim có thể sống tới 25 năm, rất trung thành và không bao giờ quên ngôi nhà đầu tiên của chúng. Thế nhưng, chúng tôi vẫn vô cùng bất ngờ khi vào năm 2019, 1 con ngỗng Canada trưởng thành lại vẫn nhớ đường để tìm về nhà tôi.

Ngỗng trời yêu thích những ngôi nhà có bãi cỏ rộng, xanh mướt vì đây là nguồn thức ăn lý tưởng của chúng. Địa hình bằng phẳng giúp chúng quan sát được các loài săn mồi. Vì thế, tôi nghĩ nó chỉ là một con ngỗng nào khác chứ không phải Peeper ngày xưa, nhưng tôi đã lầm.

Sau 2 tuần, con ngỗng ấy vẫn tiếp tục quay lại, nên tôi linh cảm nó không phải con ngỗng nào khác. Nó làm tất cả những việc mà Peeper vẫn thường làm, ví dụ như cố đi vào cửa trước và ngủ ở khu vực hồ bơi có rào chắn. Không chỉ bắt chước kiểu cách của Peeper, mỗi lần chúng tôi gọi tên Peeper thì nó đều có phản ứng đáp lại.

Người bạn năm xưa thực sự đã quay trở về rồi. Hai mươi năm không phải là một khoảng thời gian ngắn. Vậy mà một con vật vẫn sống sót được sau 20 năm, vẫn nhớ đến những ân nhân của nó và quay trở về, chẳng phải là 1 điều kỳ diệu giữa cuộc đời đầy những sự xô bồ, hối hả và nhiều quên lãng này sao?

 Tại sao Peeper lại quay lại? Lý do chắc chỉ mình nó là rõ nhất. Có lẽ bạn đời của nó đã chết, và ngỗng trời thì chẳng bao giờ kết đôi 2 lần, thế nên, nó đang sống trong cô độc và muốn tìm về gia đình đầu tiên của nó để bầu bạn cho khuây khỏa.

Hoặc cũng có thể, nó biết mình đã sắp đi đến chặng cuối của hành trình mang tên cuộc sống, và muốn trở về nhà, như người ta nói, "Lá rụng về cội". Đây cũng là một hành vi điển hình của chúng. Dù với bất kỳ lý do gì, chúng tôi cũng luôn sẵn sàng giang rộng vòng tay đón Peeper trở về. Nó tiếp tục sống cùng tôi, và vẫn may mà tôi chưa rời xa ngôi nhà của ba mẹ.

 Không phải đêm nào nó cũng về nhà như ngày còn bé. Có những đêm nó đậu ở một cái hồ nước gần đó, tìm cho mình sự thoải mái của giống loài. Thế nhưng, chỉ riêng việc nó ở với chúng tôi vào ban ngày đã rất tuyệt vời, đem lại niềm vui và sự ấm áp cho gia đình chúng tôi rồi.

 🗣 Người ta cứ nói, con người là động vật cấp cao ưu tú nhất, thế nhưng, theo như tôi thấy, nhiều khi những bài học vĩ đại nhất cho con người lại tới từ thiên nhiên.

🍀 Sự quay trở lại của Peeper là một trải nghiệm vô cùng có ý nghĩa với cả gia đình, nhất là riêng với tôi. Hy vọng rằng con cái của tôi, 1 ngày nào đó cũng sẽ có cơ hội được kết nối với thiên nhiên, để có thể hiểu được thế nào là tình yêu thương, lòng biết ơn và sự thủy chung, những bài học mà nhờ có Peeper, đã trở nên vô cùng sống động và đặc biệt.

Tập Cận Bình bị luận tội và yêu cầu từ chức ngay trước Lưỡng Hội

( Bắc Kinh 20.5 ) WANG RUIQIN, cựu đại biểu quốc hội của tỉnh Thanh Hải, đã viết một lá thư công khai gửi tới các thành viên sắp dự phiên họp tới của đại hội đại biểu nhân dân toàn quốc và hội nghị hiệp thương chính trị toàn quốc.Bức thư luận tội Tập Cận Bình kể từ khi ông ta lên nhậm chức và công khai kêu gọi Tập Cận Bình từ chức. Đây là một hành động công khai đầu tiên của một cựu đại biểu quốc hội, gây lên một tiếng sét kinh hoàng trên bầu trời chính trị của Trung Quốc.
Dưới đây là nội dung bức thư được dịch ra từ lão PP:
Trong giai đoạn đặc biệt mà phiên họp của “lưỡng hội” (đại hội đại biểu nhân dân toàn quốc và hội nghị hiệp thương chính trị toàn quốc) sắp diễn ra lần này, trước hoàn cảnh đặc biệt hiện tại ở Trung Quốc, tôi tin rằng mọi người đều có tâm trạng phức tạp, có nhiều nghi vấn, có nhiều điều muốn nói nhưng không dám nói, nhiều câu hỏi muốn hỏi nhưng không thể hỏi, nhiều lần, thậm chí khi tham gia các phiên họp của lưỡng hội mọi người đều run rẩy sợ sệt.
Câu hỏi về những gì đã xảy ra với Trung Quốc và Trung Quốc đang đi về đâu luôn nằm trong tâm trí của mọi người.
Vào ngày 16 tháng 11 năm 2012, Tập Cận Bình được bầu làm tổng thư ký đảng cộng sản Trung Quốc.
Vào ngày 29 tháng 11, một nhóm bạn trong giới trí thức ở làng thể thao Á vận hội ở Bắc Kinh đã đưa ra rất nhiều dự đoán, với nhiều kỳ vọng cho rằng Trung Quốc sẽ mở ra một kỷ nguyên mới, thay đổi tốt đẹp hơn.
Sau một thời gian dài chờ đợi, mọi người đã vô cùng chán ghét sự tham nhũng cao độ, sự suy đồi của luật pháp và sự đen tối của xã hội nằm trong sự phát triển nhanh chóng của xã hội Trung Quốc trong thời đại Hồ Cẩm Đào và Ôn Gia Bảo.
Đặc biệt, họ vô cùng bất mãn trước sự tiến bộ chậm chạp của “cải cách hệ thống chính trị”. Mọi người kỳ vọng tân lãnh đạo sẽ thay đổi điều này.
Là hậu duệ của Tập Trọng Huân, một “nhà cải cách”, nên Tập Cận Bình đã khiến cho mọi người trong tiềm thức có nhiều mơ tưởng về Tập sẽ tiến hành cải cách toàn diện.Ngày hôm ấy trong buổi truyền hình tin tức buổi sáng, mọi người dừng lại và nhìn chằm chằm vào màn hình. Những người yêu mến đất nước này đều chăm chú theo dõi ê kíp mới cùng Tập đến thăm Bảo tàng Quốc gia và nghe báo cáo về “Con đường phục hưng”.
Tập Cận Bình ở đây lần đầu tiên đưa ra ý tưởng “Thực hiện công cuộc phục hưng vĩ đại của dân tộc Trung Hoa là giấc mơ lớn nhất của Trung Quốc trong thời kỳ cận đại”.
Mọi người, bao gồm cả tôi, đều nghĩ rằng một thời đại cũ đã qua, một giai đoạn cải cách và mở cửa mới đã đến, và tất cả đều hào hứng thảo luận về giấc mơ Trung Hoa, làm những việc thực tế để xây dựng đất nước, ai ai cũng nghĩ rằng nhà lãnh đạo mới sẽ đưa ra các biện pháp để đưa đất nước này đến với văn minh và thịnh vượng, cả nước tràn đầy một bầu không khí ấm áp về một nền dân chủ sắp xảy ra ở Trung Quốc với sự khởi động cải cách hệ thống chính trị sắp tới.
Tuy nhiên, thực tế đã đi ngược lại với mong đợi. Một loạt các sự kiện tiếp theo đã đảo ngược lại tất cả mong muốn tốt đẹp của mọi người.
  • trong nội bộ, thanh lọc chính trị, điều chỉnh quân sự, 2013 “bảy không nói”, 2014 “ miễn bình luận”, 2015 kế hoạch 709 với các vụ bắt bớ lớn, cũng vẫn như tiến bộ thụt lùi của quốc gia đã xảy ra trong tám năm qua, xua đuổi tầng lớp dưới, đàn áp xã hội công dân, phong tỏa ngôn luận và thực thi chiến lược một con đường một vành đai, phá hủy nhà thờ, xây dựng trại tập trung, ra tay tung tiền, xây dựng quyền lực tập trung, trấn áp chính trị nội bộ, mạnh tay đàn áp để duy trì ổn định, nhiều chính sách hà khắc và thắt chặt tiếp nối nhau…
Việc giam giữ quy mô lớn và đàn áp nghiêm trọng đối với người Tây Tạng, đặc biệt là người Tân Cương, tiếp tục hỗn loạn ở Hồng Kông, Đài Loan và lục địa tiếp tục ly tâm ly đức.
Về đối ngoại, thực thi ngoại giao Sói Chiến (War Wolf ) đã dẫn đến sự cô lập chưa từng có của Trung Quốc, cuộc chiến thương mại Trung-Mỹ đã khiến một số lượng lớn các công ty nước ngoài rút khỏi Trung Quốc, thất nghiệp tăng vọt, các công ty phải đóng cửa và nền kinh tế đang suy yếu. Đè nén ngôn luận, diệt đen bức thuế, khiến giới trí thức, dân công nghiệp và thương mại phải tìm đường chạy trốn, lưu vong, bốn biển là nhà.
Năm 2018, để thực hiện “Giấc mơ Hoàng đế”, Tập Cận Bình đã ép buộc quốc hội sửa đổi hiến pháp để bãi bỏ chế độ nhiệm kỳ của chủ tịch, đó là một sự vi phạm trắng trợn hiến pháp quốc gia và nguyện vọng của người dân.
Vào cuối năm 2019 đầu năm 2020, “viêm phổi vương miện mới” đã bùng phát ở Vũ Hán. Theo sự chỉ huy bài bố thân chinh của Tập Cận Bình, không chỉ làm trì hoãn thời gian phòng ngừa và kiểm soát, mà còn che giấu sự thật với công chúng và thế giới, khiến virus này hoành hành tàn phá thế giới và khiến vô số gia đình bị tan nát và thiệt hại nặng nề về tài sản.
Nhưng Tập Cận Bình vẫn liên tục trốn tránh trách nhiệm và lạm dụng quyền lực. Trong nội bộ, mô hình quản trị tích hợp bắt nguồn từ Tây Tạng và từng thực thi tinh tế ở Tân Cương đã bị đẩy ra tiến hành trong toàn quốc dưới khẩu hiệu phòng chống dịch bệnh, biến cả nước thành một nhà tù, bắt đầu từ đó Chế độ độc tài áp bức các dân tộc thiểu số được hình thành.
Về đối ngoại, buông thả đường lối ngoại giao vô lại đầy khiêu khích đã khiến hình ảnh quốc tế của Trung Quốc giảm mạnh, tín dụng quốc gia mất đi, và nó còn ảnh hưởng đến vô số người Hoa ở nước ngoài.
Tất cả những điều này, sau tám năm, cái mà ông Tập gọi là “Giấc mộng Trung Hoa” chỉ là “Giấc mơ Hoàng đế” của cá nhân ông. Đối với hàng trăm triệu người dân Trung Quốc, hiện trạng rõ ràng là một “cơn ác mộng của Trung Quốc”.
Tập Cận Bình, một nhà độc tài. Trong tám năm kể từ khi ông nhậm chức, tất cả các chính sách mà ông thực hiện đã làm xấu đi tình hình trong và ngoài nước một cách toàn diện, quốc gia chẳng phải quốc gia. Người dân Trung Quốc đã trải qua nhiều thập kỷ làm việc chăm chỉ đạt được cuộc sống trung lưu và phồn vinh, nhưng tất cả các quyền con người và tiến bộ tự do mà họ giành được đều bị tước đoạt.
Để đáp ứng dục vọng của mình, những gì Tập Cận Bình đã làm đều trở thành những trở ngại cản trở sự phục hưng của Trung Quốc và cản trở nghiêm trọng sự tiến bộ của Trung Quốc đối với nền văn minh và hội nhập vào đại gia đình quốc tế.
Chân thành mà nói việc làm mù quáng của một người đã làm cả đất nước hứng lấy một thảm hoạ nghiêm trọng.
Trong chính trường của một xã hội văn minh hiện đại, không bao giờ có một người “Độc tôn”, người giỏi hơn sẽ lên và kẻ yếu kém phải thoái vị. Đây không chỉ là một thử nghiệm về năng lực của những người nắm quyền lực, mà còn là một quy tắc đạo đức cơ bản. Không đủ đức đủ tài nên nhượng vị, buộc những kẻ nắm quyền lực mà làm ảnh hưởng sự tiến bộ của đất nước, hạnh phúc của nhân dân phải thoái vị, nhường lại vị trí cho những người đủ đức đủ tài có thể dẫn dắt đất nước đến một tương lai tươi sáng. Đấy sẽ là một hành vi thiện ý, dũng cảm và chính nghĩa.
Mặc dù một số người cho rằng Hiến pháp Trung Quốc có nhiều vấn đề, đó không phải là hiến pháp phản ánh ý chí chính trị của tất cả mọi người. Mặc dù người ta cho rằng các đại diện của “lưỡng hội” không được bầu bởi người dân, chức quyền của đại diện không xuất phát từ sự đồng ý và ủy quyền của người dân.
Công việc của lưỡng hội ít khi được thảo luận công bằng mà biểu quyết mà chỉ như một cỗ máy bỏ phiếu với hai bàn tay giơ lên, nhưng điều này không có nghĩa là đại biểu của người dân không chính đáng. Là đại biểu của hai hiệp hội, nghĩa vụ tự nhiên là bảo vệ lợi ích của đất nước và nhân dân.
Hiến pháp quy định rõ ràng rằng đại biểu của hai hiệp hội có quyền theo dõi và sửa chữa các quyết định sai lầm khác nhau của chính quyền trung ương. Nếu bạn không “quên mình luận chính”, làm thế nào để tham gia và thảo luận chính trị và nếu bạn không tham gia và thảo luận về đường lối chính trị, thì số tiền khổng lồ chi trả cho đại hội không còn tồn tại một ý nghĩa gì.
Những nỗ lực của người dân Trung Quốc để theo đuổi nền dân chủ chưa bao giờ dừng lại trong hơn 100 năm qua và nhiều người đã phải trả giá đắt, thậm chí hy sinh tính mạng.
Vào thời điểm đặc biệt này, đứng trước ngã ba của một bước ngoặt lớn trong lịch sử Trung Quốc yêu cầu cải cách thực hiện dân chủ không chỉ là sự thỉnh cầu của một số giới tinh hoa chính trị, mà còn là tiếng nói chung của tầng lớp quan chức, trung lưu, công chúng và mọi tầng lớp khác trong xã hội.
Do đó, tôi trân trọng kêu gọi tất cả các đại biểu của Quốc hội Nhân dân và các thành viên của CPPCC không đi theo vết chân cũ, không lặp lại những sai lầm trong việc sửa đổi Hiến pháp, không bị lạm dụng nữa mà phải thực thi các quyền lợi trang tay mình, nắm bắt cơ hội lịch sử, thuận ứng trào lưu, với tinh thần chịu trách nhiệm với quốc gia, chịu trách nhiệm với lịch sử và chịu trách nhiệm với nhân dân, hãy lựa chọn Dân chủ, lựa chọn tiến bộ.
Trước cuộc khủng hoảng chưa từng có này, xin mọi người hãy đứng lên và hành động để loại bỏ Tập Cận Bình và bắt đầu khởi động nền dân chủ!
Tập Cận Bình, hạ bệ!
Trung Quốc, thay đổi!
Tôi ở đây “Phao chuyên dẫn ngọc” để kêu gọi các cấp đại biểu, dù là đã bãi nhiệm hay vẫn đương nhiệm hãy tích cực cùng nhau hành động, vì tương lai của đất nước và con cháu, chúng ta có trách nhiệm và nghĩa vụ phải làm cho đất nước chúng ta trở nên tốt đẹp hơn. Không làm thất vọng sự tin tưởng của nhân dân đã ủy thác cho một đại biểu cũng như một thành viên ủy ban.
Cuối cùng, tôi kêu gọi tất cả các đại biểu của hai hiệp hội cùng dùng chữ ký của mình, dùng sinh mệnh của mình để chứng minh tình yêu đất nước Trung Hoa của chúng ta.
Trời Bất Dung Gian.

Ý TƯỞNG TỐT ĐẸP CHỈ LÀ GIẤC MƠ!

Dear All
Thời gian trôi nhanh thật, Quốc hội khóa XIV đang họp và chỉ còn 1 kỳ họp quan trọng cuối năm 2020 để chuẩn bị cho khóa mới. Lúc nào rảnh, tôi sẽ viết bài “Vui buồn cùng Quốc hội” để ghi lại dấu ấn, những thành quả cũng như những khắc khoải mà Quốc hội còn “vướng nợ” cử tri.
Lắng nghe các vị đại biểu Quốc hội phát biểu (kể cả khi cầm giấy đọc) tức là đã có chuẩn bị, cử tri nhận thấy có “độ vênh” rất lớn giữa nhận thức và bản lĩnh của nhiều vị đại biểu của dân. Nguyên nhân cũng chỉ vì cách tuyển chọn “đầu vào”, biết trách ai đây?
Theo dõi hoạt động của Quốc hội trong những năm gần đây, cử tri thấy đã có một số đại biểu có tâm, có tầm. Việt Nam không thiếu người tài đức, nhưng một vài cánh én không đủ để mang lại mùa xuân; ý tưởng hay, góp ý đúng không được thể chế chấp nhận. Đến các vị đại biểu Quốc hội mà còn bất lực thì những người già (hiu hắt!) chỉ còn cách nhìn về quá khứ mong bao giờ cho đến ngày xưa.
Tôi chỉ lấy ví dụ điển hình, cử tri rất quan tâm và ủng hộ phát biểu của đại biểu Lê Thanh Vân về vấn đề xây dựng luật của Quốc hội. Không biết từ bao giờ người ta mặc nhiên coi việc xây dựng luật là của Chính phủ, còn Quốc hội chỉ thẩm tra và thông qua. Nên không lấy làm lạ khi các luật của ta bị chồng chéo và mâu thuẫn nhau, chưa kể “lợi ích nhóm” có thể chi phối, luật của ngành nào thì ưu ái cho ngành đó bất chấp có vênh với luật khác hay không.
Cử tri rất ủng hộ các đại biểu Quốc hội được quyền đề xuất và trực tiếp xây dựng luật, và cũng nên thay đổi quan điểm về làm luật, không nhất thiết luật nào cũng phải dài dòng, bao phủ nhiều vấn đề, nội dung chung chung đến mức muốn hướng dẫn (Thông tư) thế nào cũng được. Nên thay đổi tư duy và chấp nhận có những luật chỉ quy định một vấn đề khi có tình huống khẩn cấp hoặc quan trọng, cần áp dụng ngay. 
Đương nhiên khi đó phải cải tổ Quốc hội, các “nghị sỹ” của ta phải có trình độ cao hơn và phải có bộ máy giúp việc, phải phần lớn là đại biểu chuyên trách (cần hạn chế tối đa những người vừa “đá bóng vừa thổi còi”) xuân thu nhị kỳ về Hà Nội họp mấy tuần vừa tốn kém tiền thuế của dân, vừa “diễn” (không thực chất là cơ quan quyền lực cao nhất của Nhà nước theo quy định của Hiến pháp)! 
Một số vấn đề cử tri rất quan tâm như:
-         Nhiều luật quan trọng đã được ghi trong Hiến pháp, thực tế cuộc sống đòi hỏi phải có, hoặc sửa đổi nhưng trên diễn đàn của Quốc hội vẫn bị “khất lần” hoãn…
-         Trung Quốc tiếp tục ngày càng bành trướng, dở trò ở Biển Đông, bàn tay ma quỷ thò “chân cáo” vào mọi lĩnh vực ở nước ta, Quốc hội hành xử như thế nào để thổi hơi thở cuộc sống vào nghị trường và nghị quyết của Quốc hội để yên lòng dân?
-         Quốc hội đã có số liệu thống kê về đất đai, nhà cửa ở các vùng kinh tế trọng điểm an ninh, quốc phòng (kể cả Vân Đồn)  thực sự do các nhà đầu tư và cư dân Trung Quốc đã và đang chiếm lĩnh?
-         Quan điểm đánh giá về vụ Đồng Tâm.?
-      Cứ nhìn tư pháp với phiên giám đốc thẩm vụ Hồ Duy Hải toàn nhân sự cao cấp, đủ biết dân còn khổ dài dài. Buồn lắm!
-         Vụ xử án đô đốc hải quân thấy rõ “lỗ hổng” về quân đội đi làm kinh tế?
-         Đọc báo hàng ngày, người dân thấy trên thế giới và ngay cả ở nước ta xã hội còn nhiều bất ổn. Thế giới phẳng không còn đất cho sự gian trá. Mâu thuẫn lớn nhất và có tính quyết định nhất là mâu thuẫn giữa sự độc tài với nhu cầu tự do dân chủ ngày càng tăng của mọi tầng lớp nhân dân.
-         Bộ Luật Hồng Đức thời nhà Lê (có  dấu ấn của Nguyễn Trãi), có một số điều khoản liên quan đến nhân tài. Ngày nay càng thấy vấn đề thể chế và con người phải được phát triển hữu cơ với nhau, cái nọ là tiền đề của cái kia, thiếu một vế là thất bại. Gần 4 thập kỷ vừa qua công nghiệp hóa của nước VN độc lập thống nhất thất bại không phải vì thiếu người tài, mà trước hết là không có thể chế phù hợp.
-         Lúc này rất cần sự chèo lái uyển chuyển với tầm nhìn chiến lược, đặt lợi ích quốc gia lên trên mọi lợi íchVấn đề là lãnh đạo của ta có ai thực sự muốn thay đổi không? Thể chế mà không được cải cách thì mọi ý tưởng tốt đẹp cũng chỉ là giấc mơ thôi. 
Tô Văn Trường

Thứ Hai, 18 tháng 5, 2020

Phục hồi kinh tế sau Covid-19 bắt đầu từ đâu?


16-5-2020
Làm thế nào để phục hồi nền kinh tế và tiếp tục phát triển mạnh sau Covid 19 là vấn đề quan tâm bậc nhất cho những nhà quản lý kinh tế Việt Nam hiện nay. Muốn có biện pháp đúng thì trước hết phải đánh giá đúng tình hình. Trước hết là từ bình diện quốc gia.
I. COVID 19 – ĐIỂM GÃY CHUYỂN HƯỚNG PHÁT TRIỂN CỦA NHÂN LOẠI
Đại dịch covid 19 là điểm gãy trên đồ thị phát triển của nhân loại. Sau covid 19, đồ thị phát triển của nhân loại đổi hướng. Có thể ví thời kỳ dịch covid 19 diễn ra chính là một cuộc sinh nở. Sau covid 19 là thời kỳ sau sinh nở.
Với Việt Nam, sau covid 19 là một cơ hội mới chưa bao giờ có trên bàn cờ chính trị và kinh tế thế giới. Ở đó, Việt Nam đang có cơ hội chơi một sân chơi mới với vai trò mới quan trọng hơn. Vấn đề nằm ở chỗ – là Việt Nam nhìn thấy cơ hội và không bỏ lỡ cơ hội. Trước hết, hãy nhìn cho rõ cơ hội.
II. THAY ĐỔI CĂN BẢN ĐÁNH GIÁ CỦA THẾ GIỚI VỀ TRUNG CỘNG
1. Ở Biển Đông Nam Á, Tổng thống Philippines Rodrigo Duterte đã từng kỳ vọng vào nguồn gốc Hoa để chơi một trò chơi đi đêm với Trung Quốc. Thủ tướng Malaysia Najib Razak cũng đã từng hy vọng vào gốc Hoa để đi đêm với Trung Quốc. Nhưng tàu của Trung Quốc vẫn đâm chìm thuyền cá của Philippines. Tàu địa chất Hải dương 8 của Trung Quốc sau khi xâm phạm ngang ngược Bãi Tư chính của Việt Nam trong suốt mấy tháng, thì nay đang ngang ngược quấy phá ở vùng biển của Malaysia. Mấy nước trong vùng Biển Đông Nam Á đều sáng mắt, rằng không ai có thể thành công bằng chính sách đi đêm riêng rẽ với Trung Quốc – bất chấp là gốc Hoa hay đồng ý thức hệ.
2. Các nước châu Âu cũng đã từng đi đêm song phương với Trung Quốc. Vì thị trường Trung Quốc quá lớn mà không nước nào muốn từ bỏ – đành phải xuống thang. Trung Quốc đe dọa tất cả về rời khỏi thị trường Trung Quốc nếu làm trái ý Trung Quốc. Hãng xe Volkswagen vì thế mà chấp nhận đường lưỡi bò của Trung Quốc trong phần mềm điều khiển của xe. Đến tỷ phú Bill Gates cũng đi đêm với Trung Quốc.
Bây giờ thì Đức, Pháp, Anh và tất cả các nước ở Tây Âu đều phải đi đến kết luận rằng không thể đi đêm song phương với Trung Quốc; Phải thay đổi căn bản quan hệ với Trung Quốc; Chấp nhận cắt ruột cho trường hợp mất thị trường Trung Quốc.
3. Tổng thống Hoa Kỳ Donald Trump là một nhà thương mại. Ông xóa bàn cờ mặc cả lại với tất cả các nước để đưa lợi về cho nước Mỹ. Ông gây chiến tranh thương mại với Trung Quốc cũng chỉ vì mục đích dành lợi thế trong quan hệ song phương.
Nhưng từ dịch covid 19, chính Tổng thống Donald Trump đã quyết định thay đổi bước ngoặt khác nữa về quan hệ với Trung Quốc. Rằng chiến tranh thương mại còn xa cho vai trò chìa khóa trong quan hệ với Trung Quốc. Chiến tranh thương mại không chữa được vết thương Trung Quốc. Vết thương Trung Quốc chỉ có cắt bỏ. Chấp nhận không có thị trường Trung Quốc. Chấp nhận cả tuyệt giao. Đây là điểm khác biệt căn bản so với lá bài chiến tranh thương mại chỉ vì mục đích dành lợi thế về kinh tế.
4. Nhật Bản chấp nhận tháo lui hoàn toàn khỏi thị trường Trung Quốc. Australia cũng ý thức rõ không thể nhân nhượng song phương với Trung Quốc – sẵn sàng cho trường hợp triệt thoái. Ấn Độ cũng đã sẵn sàng cho một sắp xếp mới.
5. Cả thế giới chấp nhận sắp xếp lại thị trường cho trường hợp không có Trung Quốc. Một cơ cấu kinh tế toàn cầu mới đang được hình thành với nhân tố Trung Quốc được đưa về đúng giá trị.
6. Nói như vậy không phải là Trung Quốc hoàn toàn rời khỏi cuộc chơi trên bàn cờ mới. Chính thể CHND Trung Hoa sẽ tan biến, nhưng Trung Quốc vẫn tồn tại và hiển diện như một nhân tố quốc tế quan trọng. Chỉ có điều trong một luật chơi mới với vai trò phù hợp.
III. THUẬN LỢI LỊCH SỬ CHO MỘT VAI TRÒ LỚN HƠN CỦA VIỆT NAM
Nếu trước đây, một mình Việt Nam triệt thoái khỏi sự phụ thuộc vào thị trường Trung Quốc là điều rất khó khăn. Nhưng nay cả thế giới cùng lúc triệt thoái khỏi sự phụ thuộc vào thị trường Trung Quốc thì đó là điều kiện vô cùng thuận lợi cho Việt Nam. Khẳng định đây là điều kiện thuận lợi lịch sử chưa bao giờ có. Việt Nam không đơn phương trong sắp sếp lại thị trường.
1. Thế giới, cụ thể là Hoa Kỳ, châu Âu, Nhật Bản và một số nước khác, sẽ có khoảng thị trường trống trước đây được cung cấp từ Trung Quốc – thì nay sẽ là cơ hội cho Việt Nam trở thành nhà cung cấp. Khoảng trống này rất rộng lớn, vượt quá khả năng cung cấp của Việt Nam. Rời bỏ thị trường Trung Quốc, Việt Nam không phải lo lắng về thị trường tiêu thụ như trước đây nếu chỉ một mình Việt Nam rời bỏ thị trường Trung Quốc.
2. Tự Hoa Kỳ, châu Âu, Nhật Bản cũng phải chủ động tìm nhà cung cấp thay thế cho các nhà cung cấp từ Trung Quốc. Như vậy Hoa Kỳ, châu Âu và Nhật Bản không chỉ mở cửa chào đón mà còn phải chủ động tìm kiếm các nhà cung cấp Việt Nam, miễn là Việt Nam đáp ứng đúng tiêu chuẩn và đúng nhu cầu. Đây là quan hệ hai chiều vô cùng thuận lợi.
3. Đến lượt mình, Việt Nam trở thành một thị trường mới thay thế một phần thị trường Trung Quốc cho Hoa Kỳ, châu Âu, Nhật Bản. Như vậy Việt Nam có cơ hội không chỉ là thị trường tiêu thụ, mà Hoa Kỳ, châu Âu, Nhật Bản sẽ trở thành các nhà cung cấp cho Việt Nam, thế chân cho các nhà cung cấp từ Trung Quốc.
4. Đây thực sự là cơ hội lớn để Việt Nam có được những nhà cung cấp hàng hóa chất lượng cao, được tiếp cận với công nghệ tiên tiến, ít độc hại. Từ đó sản xuất được những sản phẩm chất lượng tiêu chuẩn Âu – Mỹ – Nhật. Ở mặt khác, đây còn là thời cơ lớn để người Việt Nam được tiêu dùng những sản phẩm chất lượng cao từ Âu – Mỹ – Nhật.
5. Không những thoát khỏi sự phụ thuộc nặng nề vào thị trường Trung Quốc, mà quan trọng hơn, là cơ hội chưa bao giờ có để Việt Nam thoát khỏi giai tầng công nghệ hàng hóa chất lượng kém mà bước lên một bằng công nghệ cao mới, ở cả 2 mặt, sản xuất và tiêu dùng. Đây chính là thời cơ để Việt Nam bước vào hàng ngũ các nước công nghệ phát triển.
6. Việt Nam, chưa bao giờ như bây giờ, đang có cơ hội mở cánh cửa để được tham gia giữ một vai trò cùng với “Bộ tứ kim cương” – Mỹ Nhật Ấn Úc trên bàn cờ địa chính trị Ấn Độ – Thái Bình Dương. “Bộ tứ kim cương” là nhân tố số 1 trong bàn cờ địa chính trị Ấn Độ – Thái Bình Dương. “Bộ tứ kim cương” quả thật đang cần có thêm một người chơi là Việt Nam ở Ấn Độ – Thái Bình Dương.
7. Việt Nam, cũng chưa bao giờ, có một cơ hội như bây giờ sau covid 19, để bước lên một mặt bằng quan hệ mới với Châu Âu. Châu Âu đã nhận ra các quái tật trong quan hệ với Trung Quốc. Sự thay đổi quan hệ của Châu Âu với Trung Quốc sau covid 19 sẽ có tác động dịch chuyển mạnh mẽ lên quan hệ Châu Âu với Việt Nam. Châu Âu với hạt nhân EU – luôn là một trụ cột quan trọng bậc nhất của tiến bộ nhân loại. Việt Nam luôn phải lấy EU làm một trụ cột xây dựng quan hệ trong suốt tiến trình phát triển.
8. Cũng chưa bao giờ, Việt Nam có cơ hội rộng mở bước lên bậc thang mới trong quan hệ với siêu cường số 1 thế giới là Hoa Kỳ – như sau dịch bệnh covid 19. Sự thay đổi quyết liệt của Hoa Kỳ trong quan hệ với Trung Quốc tạo nên một chấn động dịch chuyển quan hệ Hoa Kỳ với các nước – trong đó có Việt Nam. Vấn đề nằm ở chỗ, Việt Nam biết di chuyển đến vị trí nào vào lúc cả bản cờ đang di chuyển.
9. Cũng chưa bao giờ, Việt Nam có cơ hội xây dựng mối quan hệ cân bằng với Trung Quốc như sau dịch covid 19. Không phải Việt Nam cắt đứt với thị trường Trung Quốc, mà Việt Nam lập lại sự bình đẳng trong quan hệ với thị trường Trung Quốc. Hiểu đúng nghĩa cả thị trường hàng hóa lẫn thị trường chính trị.
10. Sau dịch covid 19, cũng là cơ hội để Việt Nam nâng cao quan hệ với Nga, Hàn Quốc, khối Asean, Canada, Israel và nhiều nước khác nữa.
IV. CÓ LỢI CHO CHÍNH TRUNG QUỐC
Không phải triệt thoái khỏi Trung Quốc là bài xích Trung Quốc. Cũng không phải triệt thoái khỏi Trung Quốc là Trung Quốc sụp đổ. Sự triệt thoái khỏi Trung Quốc thực chất là lập lại một sự cân bằng sòng phẳng mới. Sự cân bằng sòng phẳng mới này có lợi cho chính Trung Quốc.
1. Trong một thời gian dài nhiều thập niên, nước CHND Trung Hoa đã chơi một trò chơi gian lận với thế giới. Ăn cắp bí mật công nghệ. Ăn cắp bản quyền. Nhái công nghệ. Nhái hàng hóa… Dựa trên tất cả những điều đó, Trung Quốc đã chiếm đoạt lợi thế thương mại, kiếm lời kếch sù từ gian lận. Trung Quốc liên tục trong nhiều năm, nhờ sự không sòng phẳng mà có tốc độ tăng trưởng kinh tế cao.
2. Nhờ những điều gian lận, nhất là ăn cắp bí mật quân sự, Trung Quốc nhanh chóng trở thành siêu cường. Nhưng sức mạnh siêu cường của Trung Quốc được đặt trong bàn tay cai trị của chính quyền Bắc Kinh đã trở thành hiểm họa cho thế giới và cho chính nhân dân Trung Quốc.
Trung Quốc lợi dụng sự lớn mạnh về quân sự để bành trướng ở Biển Đông Nam Á. Trung Quốc lợi dụng sự lớn mạnh kinh tế để đi chiếm đoạt các dự án kinh tế ở các nước rồi biến thành lãnh thổ trá hình của Trung Quốc. Trung Quốc lợi dụng sự lớn mạnh kinh tế để cho vay, đưa các nước nghèo vào quỹ đạo khống chế, biến thành phụ thuộc… Tóm lại CHND Trung Hoa sử dụng sức mạnh quân sự và kinh tế để bành trướng sự thống trị cả thế giới.
3. Sự bừng tỉnh của thế giới trong quan hệ với CHND Trung Hoa đưa đến một cấu trúc quan hệ mới. Trong đó Trung Quốc buộc phải chơi một trò chơi sòng phẳng. Nó thúc đẩy sự sáng tạo ngay chính trong Trung Quốc thay cho trộm cắp sáng chế. Nó thúc đẩy Trung Quốc sản xuất hàng chất lượng cao thay vì hàng nhái hàng giả. Nó làm cho Trung Quốc lương thiện hơn. Nó làm cho thế giới bớt kỳ thị Trung Quốc.
4. Triệt thoái sự phụ thuộc vào thị trường Trung Quốc của thế giới sẽ làm lao đao chính quyền Trung cộng – dẫn đến sự cáo chung. Sẽ đến thời điểm Trung cộng được thay thế bởi một Trung Quốc mới – với vị trí tương ứng trên trường quốc tế.
5. Nhân dân Trung Quốc không cần sự giàu có nhờ ăn cắp. Nhân dân Trung Quốc không cần sự rộng lớn nhờ cướp đoạt lãnh thổ. Nhân dân Trung Quốc thừa khả năng đưa Trung Quốc thành cường quốc có vai trò lớn trên thế giới trong một cuộc chơi sòng phẳng.
V. ĐỪNG BỎ LỠ CƠ HỘI
Cứ mỗi lần Trung Quốc đóng cửa biên giới là Việt Nam lao đao. Việt Nam đã ngàn lần lao đao vì Trung Quốc mà vẫn chưa thức tỉnh.
Con virus corona nhỏ nhoi từ Vũ Hán đang làm cho các quốc gia khổng lồ trên thế giới phải lao đao. Điều khác biệt với Việt Nam – là các quốc gia này sực tỉnh mà quyết tâm rời bỏ Trung Quốc.
Một cuộc triệt thoái khỏi sự ảnh hưởng toàn diện của Trung Quốc trên toàn thế giới đã khởi động. Việt Nam sẽ ‘Vươn vai Thánh gióng’ nếu biết cuốn mình theo cơn bão thoát Trung Quốc của toàn nhân loại. Cuộc sinh thành nào cũng khốc liệt.
Muốn bùng phát kinh tế sau covid 19 hãy bắt đầu bằng cuộc triệt thoái khỏi thị trường Trung Quốc cùng nhân loại. Không phải cắt đứt, mà xóa bỏ sự mất cân bằng. Tài năng của lãnh đạo được kiểm nghiệm chính là vào thời điểm gãy khúc của lịch sử.

MƯỜI BẢY BÀN TAY HỘI ĐỒNG THẨM PHÁN TÒA ÁN TỐI CAO ĐỒNG PHẠM VỚI CÁI ÁC


Phạm Đình Trọng
Tháng Năm 14, 2020
Hơn mười hai năm đã qua từ đêm cái ác hiện hình 13.1.2008, hai cô gái Ánh Hồng và Thu Vân đang rực rỡ tuổi hai mươi, bị giết man rợ ngay tại nơi làm việc, bưu điện Cầu Voi, Thủ Thừa, Long An.

Cái ác cầm dao cứa vào cổ cao ba ngấn trắng ngần cô gái hai mươi ba tuổi Ánh Hồng và vung thớt giáng xuống đầu cô gái Thu Vân hai mươi mốt tuổi.

Với những mối quan hệ tình cảm của cô gái nhan sắc mặn mà, cổ kiêu ba ngấn, lập tức nghi can nổi cộm lồ lộ hiện ra và cơ quan điều tra đã hành động kịp thời, đúng nghiệp vụ, nghi can nổi cộm bị bắt. Với những tang chứng, vật chứng còn đầy đủ nơi cái ác ra tay. Việc chứng minh tên tuổi cái ác chỉ còn một bước ngắn.
Bỗng như có quyền lực từ trên cao lệnh xuống những cảnh sát điều tra làm án, lệnh xuống cả những quan tòa xử án. Cơ quan điều tra lập tức răm rắp chuyển hướng tìm tội phạm và cơ quan tư pháp nối gót sự răm rắp đó, chấp nhận ngay bản kết luận điều tra đầy sai trái, khuất tất của cảnh sát điều tra.
Cơ quan điều tra đang tỉnh táo và quyết liệt làm đúng phận sự, đúng bài bản nghiệp vụ, đang trên con đường đi tới ánh sáng công lí bỗng mau lẹ mụ mị ngoặt sang con đường tối tăm, sai trái, mờ ám. Từ đây cuộc điều tra hoàn toàn diễn ra trong bóng tối.

Trong bóng tối, không ai nhìn thấy bàn tay mở khóa nhà tạm giam thả nghi phạm chính Nguyễn Văn Nghị, kẻ dính líu nhiều nhất, rõ nhất đến án mạng. Mở đường cho nghi phạm rõ nhất Nguyễn Văn Nghị chạy trốn biệt tăm vào hư vô, bàn tay đó cũng mở đường đưa vụ án vào khuất tất, gian dối, sai trái và tội ác.
Kẻ giết người đột phát, không có ý đồ từ trước nên hớ hênh để lại đầy rẫy dấu vết, chứng cứ. Để lại tất cả tang vật. Để lại dấu vân tay ở vật gây án. Để lại cả tinh dịch trên người cô gái mà kẻ giết người si mê.
Trong bóng tối, không ai nhìn thấy bàn tay vội vã thu lượm những tang vật gây án mang đốt phi tang. Cái thớt, con dao còn in hằn dấu vân tay kẻ giết người nhưng thớt đã thành than, dao thì biến mất. Tinh dịch kẻ giết người để lại trên người cô gái bị giết đã bị cảnh sát điều tra cố tình bỏ qua, không được xét nghiệm xác định cá thể của tinh dịch. Chứng cứ xác đáng nhất đó đã bị chôn sâu cùng thi thể cô gái xấu số.
Trong bóng tối không ai nhìn thấy bàn tay đã lén lút rút khỏi hồ sơ vụ án bản khai cung, thú nhận của nghi can chính Nguyễn Văn Nghị.
Dấu vết chính xác nhất, chứng cứ buộc tội kẻ giết người chắc chắn, đầy đủ nhất đã bị đốt tiêu hủy, đã bị chôn sâu trong lòng đất. Chứng không còn, cuộc điều tra chỉ còn biết dựa vào cung. Cung là lời khai. Bằng nhục hình, bức cung, cảnh sát điều tra đã tạo ra lời cung, tạo ra kẻ giết người là Hồ Duy Hải.
Ông Nguyễn Thanh Chấn không giết người nhưng bị bức cung. Có nguy cơ bị cảnh sát điều tra đánh chết, ông Chấn phải nhận tội giết người. Cảnh sát liền hướng dẫn cho ông Chấn động tác cầm dao đâm hình nộm sao cho hợp lí và ông Chấn phải tập đâm ròng rã ngày này sang ngày khác cả tháng trời đến thuần thục như kẻ giết người chuyên nghiệp. Lúc đó ông Chấn liền được dẫn đến hiện trường vụ án làm diễn viên, diễn cảnh giết người để quay phim, chứng minh thao tác giết người thuần thục như vậy thì không thể oan. Với Hồ Duy Hải, chỉ cần đòn dữ làm Hải phải nhiều lần nhận tội là đủ.
Hai mạng người bị giết man rợ là một vụ trọng án. Điều tra vụ trọng án man rợ với những sai phạm lớn thấy rõ sự cố tình, với cả những mờ ám, gian dối ngang nhiên để dẫn đến kết tội cho Hồ Duy Hải giết hai cô gái bưu điện Cầu Voi chỉ bằng lời cung nhận tội của Hải.
Linh hồn hai cô gái trẻ ở bưu điện Cầu Voi, Long An bị giết man rợ đêm 13.1.2008 chỉ được siêu thoát khi kẻ giết người bị chỉ mặt và bị pháp luật trừng phạt đích đáng. Thêm một người bị nghi oan, chết uổng vì cái chết oan uổng của hai cô gái trẻ là lại thêm một lần hai cô gái trẻ bưu điện Cầu Voi bị giết.
Vật chứng kẻ giết người để lại đã bị xóa sạch. Lời cung của nghi can rõ nhất cũng đã biến khỏi hồ sơ vụ án. Chỉ những cán bộ cảnh sát điều tra mới làm được những việc đó. Những cán bộ điều tra vụ án đã trở thành đồng phạm với cái ác giết hai cô gái ở bưu điện Cầu Voi, Long An.
Bất chấp những vi phạm tố tụng nghiêm trọng của cơ quan điều tra, nhắm mắt tuyên mức án tử hình, loại bỏ khỏi cuộc sống kẻ tội phạm mà cảnh sát điều tra áp đặt, hai cấp tòa mù lòa luật pháp, mù lòa công lí cũng trở thành đồng phạm với cái ác giết hai cô gái bưu điện Cầu Voi.
Bàn tay cảnh sát điều tra rút bản cung của nghi phạm chính ra khỏi hồ sơ vụ án. Bàn tay cảnh sát điều tra mở khóa nhà giam đánh tháo cho nghi phạm chính chạy trốn. Bàn tay cảnh sát điều tra phi tang những tang vật, chứng cứ cái ác để lại. Bàn tay hai cấp tòa mù lòa giơ lên biểu quyết tử hình Hồ Duy Hải chỉ có lời nhận tội bởi bức cung. Đó là những bàn tay đồng phạm với cái ác.
Không ai nhìn thấy những bàn tay đồng phạm với cái ác trong quá khứ hơn mười hai năm trước. Nhưng ngày 8.5.2020 người dân cả nước đã nhìn thấy rành rành ở công đường tòa án tối cao, nhìn thấy rành rành trên màn hình ti vi, nhìn thấy rành rành trên mặt báo mười bảy bàn tay của hội đồng thẩm phán tòa án tối cao giơ lên biểu quyết nhất trí y án bản án mù lòa pháp luật, mù lòa công lí của hai tòa cấp địa phương, giữ nguyên bản án tử hình Hồ Duy Hải. Người dân cả nước vô cùng bất an khi phải chứng kiến mười bảy bàn tay của hội đồng thẩm phán tòa án tối cao đồng phạm với cái ác.
Chỉ có hai bàn tay cái ác giết hai cô gái bưu điện Cầu Voi, Long An trong đêm tối. Nhưng cả nền tư pháp mù lòa pháp luật, mù lòa công lí với nhiều bàn tay đồng phạm đã tuyên án tử hình Hồ Duy Hải giữa ánh sáng ban ngày dưới vòm trời trong xanh.

Công lý cho tử tù Hồ Duy Hải

(Kiến nghị này đã được gửi qua đường bưu điện và/hoặc thư điện tử đến các tổ chức, cá nhân nhận kiến nghị)

[English below]

Kính gửi:
- Ông Nguyễn Phú Trọng, Chủ tịch nước Cộng hòa Xã hội Chủ nghĩa Việt Nam
- Bà Nguyễn Thị Kim Ngân, Chủ tịch Quốc hội
- Bà Lê Thị Nga, Chủ nhiệm Ủy ban Tư pháp Quốc hội
- Các Đại biểu Quốc hội nước CHXHCN Việt Nam
- Bà Michelle Bachelet Jeria, Cao ủy Nhân quyền Liên Hiệp Quốc
- Bà Julie Verhaar, Quyền Tổng thư ký Ân xá Quốc tế
- Ông Gerald Staberock, Tổng thư ký Tổ chức Thế giới Chống Tra tấn
- Bà Forhan Bernadette, Chủ tịch Tổ chức Công giáo Chống tra tấn Pháp
- Ông Kenneth Roth, Giám đốc điều hành Tổ chức Theo dõi Nhân quyền
- Ngài Giorgio Aliberti, Đại sứ Liên minh Châu Âu tại Việt Nam
- Ông Juan Zaratiegui, Trưởng ban Nhân quyền, Văn phòng Liên minh Châu Âu tại Việt Nam
- Ngài Daniel Kritenbrink, Đại sứ Mỹ tại Việt Nam
- Ngài Ivo Sieber, Đại sứ Thụy Sĩ tại Việt Nam
- Bà Grete Løchen, Đại sứ Na Uy tại Việt Nam
- Bà Robyn Mudie, Đại sứ Úc tại Việt Nam
- Ngài Nicolas Warnery, Đại sứ Pháp tại Việt Nam
- Ngài Guido Hildner, Đại sứ Đức tại Việt Nam
- Bà Ann Mawe, Đại sứ Thụy Điển tại Việt Nam
- Ngài Vítězslav Grepl, Đại sứ Séc tại Việt Nam
- Ngài Gareth Ward, Đại sứ Anh tại Việt Nam
- Ngài Kim Højlund Christensen, Đại sứ Đan Mạch tại Việt Nam
- Ngài Thomas Schuller-Götzburg, Đại sứ Áo tại Việt Nam
- Ngài Paul Jansen, Đại sứ Bỉ tại Việt Nam
- Bà Elsbeth Akkerman, Đại sứ Hà Lan tại Việt Nam
- Ngài Kari Kahiluoto, Đại sứ Phần Lan tại Việt Nam
- Ngài Őry Csaba, Đại sứ Hungary tại Việt Nam
- Ngài Wojciech Gerwel, Đại sứ Ba Lan tại Việt Nam
- Ngài Antonio Alessandro, Đại sứ Ý tại Việt Nam
- Ngài Francisco Vaz Patto, Đại sứ Bồ Đào Nha tại Việt Nam
- Bà Maria Jesus Figa Lopez-Palop, Đại sứ Tây Ban Nha tại Việt Nam
- Ngài John McCullagh, Đại sứ Ireland tại Việt Nam
- Bà Marinela Petkova, Đại sứ Bulgaria tại Việt Nam
- Đại sứ các quốc gia khác tại Việt Nam

Thưa Quý vị,

Chúng tôi, những người ký tên dưới đây, kêu gọi sự chú ý đặc biệt và hành động khẩn cấp của Quý vị về một án tử hình đang diễn ra tại Việt Nam, vụ án Hồ Duy Hải.

Quá trình điều tra và xét xử vụ án đã đặt ra nhiều nghi vấn và gây quan ngại sâu sắc trong cộng đồng người Việt trong và ngoài nước. Kể từ năm 2008 đến nay, đã có rất nhiều kiến nghị được gửi tới các cơ quan có thẩm quyền của Việt Nam đề nghị xem xét lại vụ án này (vui lòng xem các mốc chính của vụ án Hồ Duy Hải trong Phụ lục 1 dưới đây).

Cao ủy Nhân quyền Liên Hiệp Quốc, Tổ chức Thế giới Chống Tra tấn, Ân xá Quốc tế, Liên minh Châu Âu cùng nhiều tổ chức bảo vệ nhân quyền khác đã tiến hành điều tra, công bố các báo cáo độc lập về vụ án và gửi thư tới Chủ tịch nước, Chính phủ, Quốc hội nước CHXHCN Việt Nam (vui lòng xem liên kết đến các tài liệu này tại Phụ lục 2) đề nghị ngừng thi hành án đối với Hồ Duy Hải để xem xét lại, áp dụng các nguyên tắc điều tra chuẩn mực và đặc biệt là tôn trọng quyền được suy đoán vô tội của bị cáo trong thủ tục tố tụng.

Từ ngày 6/5 đến ngày 8/5/2020, Hội đồng Thẩm phán Tòa án Nhân dân Tối cao - đứng đầu là Chánh án Nguyễn Hòa Bình - xét xử giám đốc thẩm vụ án. Ông Nguyễn Hòa Bình từng là người phụ trách cấp cao của Cơ quan cảnh sát điều tra và sau đó, trên cương vị Viện trưởng Viện Kiểm sát Nhân dân Tối cao đã ra quyết định không kháng nghị vụ án vào năm 2011.

Với biểu quyết tán thành của 17/17 thành viên, Hội đồng Thẩm phán kết luận “Quá trình điều tra, xét xử có thiếu sót nhưng việc này không làm thay đổi bản chất vụ án. Do vậy không cần thiết phải hủy các bản án sơ thẩm, phúc thẩm để điều tra lại theo kháng nghị giám đốc thẩm của Viện trưởng Viện Kiểm sát Nhân dân Tối cao”.

Với các thông tin chính thức về vụ án đã được công bố, chúng tôi nhận thấy có rất nhiều điểm sai phạm, thiếu minh bạch trong quá trình điều tra và xét xử, cho thấy những quyền con người cơ bản của Hồ Duy Hải đã không được tôn trọng.

Điều này vi phạm các chuẩn mực quốc tế về nhân quyền mà nhà nước CHXHCN Việt Nam đã ký kết, trong đó có Công ước Quốc tế về các quyền Dân sự và Chính trị 1966, Công ước chống tra tấn 1984, Tuyên bố Nhân quyền ASEAN 2012 cũng như các thỏa thuận song phương với Liên minh Châu Âu, Hoa Kỳ, Thụy Sĩ, Na Uy và Úc. Điều này cũng vi phạm các điều khoản bảo vệ quyền con người được quy định trong Hiến pháp nước CHXHCN Việt Nam và đặc biệt là vi phạm nghiêm trọng ngay cả Bộ luật Tố tụng Hình sự 2015 của Việt Nam.

Vì vậy, chúng tôi khẩn thiết đề nghị:

1. Chủ tịch nước CHXHCN Việt Nam quyết định tạm dừng thi hành án tử hình đối với Hồ Duy Hải.

2. Ủy ban Thường vụ Quốc hội nước CHXHCN Việt Nam thành lập Ủy ban giám sát vụ án để đánh giá lại tính khách quan và chính xác của phiên giám đốc thẩm. Nếu phát hiện sai sót nghiêm trọng, Quốc hội tiến hành bãi nhiệm Chánh án Tòa án Nhân dân Tối cao và các thành viên Hội đồng thẩm phán, bầu chánh án và phê chuẩn các thẩm phán mới.

3. Hội đồng Thẩm phán Tòa án Nhân dân Tối cao (mới) mở phiên họp xem xét lại Quyết định giám đốc thẩm của Hội đồng thẩm phán đối với vụ án Hồ Duy Hải ngày 8/5/2020, qua đó chấp nhận Quyết định kháng nghị của Viện trưởng Viện Kiểm sát Nhân dân Tối cao, hủy các bản án kết án tử hình Hồ Duy Hải để tiến hành điều tra và xét xử lại vụ án.

4. Các tổ chức bảo vệ nhân quyền, bộ ngoại giao các nước đã ký các hiệp ước dựa trên cơ sở tôn trọng các quyền con người phổ quát đang hợp tác với Việt Nam có những động thái can thiệp cần thiết để sự hợp tác mang đầy đủ ý nghĩa mà nó phải có.

Thực hiện những điều này, Quý vị không chỉ cứu mạng sống của một con người mà còn góp phần bảo vệ công lý và củng cố niềm tin vào pháp luật của người dân Việt Nam.

Trân trọng.

ĐẠI DIỆN NHỮNG NGƯỜI KÝ KIẾN NGHỊ | REPRESENTATIVE OF SIGNATORIES

Nguyễn Cường, Praha, Czech Republic
E-mail: petitionhoduyhai@gmail.com

DANH SÁCH KÝ KIẾN NGHỊ BAN ĐẦU | LIST OF FIRST SIGNATORIES

1. Ann Do, Melbourne, Australia
2. Ngô An Đức, Sydney, Australia
3. Nguyễn Thị Kim Tiến, Melbourne, Australia
4. Tạ Kim Tuyến, Sydney, Australia
5. Trần Hồng Hạnh, Louvain-la-Neuve, Belgium
6. Nguyễn Cường Luật, Itterbeek, Belgium
7. Nguyễn Đình Vân, Ottawa, Canada
8. Nguyễn Cường, Praha, Czech Republic
9. Mai Nguyenová, Praha, Czech Republic
10. Đinh Ngoc, Praha, Czech Republic
11. Trần Thị Trúc Quỳnh, Hørsholm, Denmark
12. Nguyễn Thị Ngọc Anh, Lyon, France
13. André Menras Hồ Cương Quyết, Sauvian, France
14. Nguyễn Minh Đức, Paris, France
15. Nguyễn Thị Anh Ngọc, Les Vosges, France
16. Nguyễn Thành Trung, Toulouse, France
17. Bùi Tố Uyên, Paris, France
18. Đào Nguyên Thắng, Berlin, Germany
19. Doãn Minh Đăng, Freiburg, Germany
20. Nguyễn Thương Việt, Munich, Germany
21. Phan Khắc Uyên Linh, Berlin, Germany
22. Lê Minh Hà, Berlin, Germany
23. Nguyen Tuan Anh, Budapest, Hungary
24. Nguyễn Nhật Anh, Budapest, Hungary
25. Đinh Thị Phương Dung, Budapest, Hungary
26. Vũ Quốc Dương, Budapest, Hungary
27. Quản Hữu Kiên, Budapest, Hungary
28. Phan Tùng Giang, Budapest, Hungary
29. Nguyễn Hoàng Linh, Budapest, Hungary
30. Uông Thùy Linh, Budapest, Hungary
31. Lê Hồng Quang, Budapest, Hungary
32. Lê Thủy Anh, La Spezia, Liguria, Italy
33. Nguyễn Thị Mỹ Hạnh, Sardigna, Italy
34. Lê Hải Vân, Hyogo, Japan
35. Liem Pham, Amstelveen, The Netherlands
36. Tam M Nguyen, Hilversum, The Netherlands
37. Minh Nguyễn, Otago, New Zealand
38. Nguyễn Vi Yên, Manila, Philippines
39. Mạc Việt Hồng, Varsava, Poland
40. Phạm Như Quỳnh, Singapore
41. Nguyễn Thu, Malmo, Sweden
42. Lâm Bình Duy Nhiên, Lausanne, Switzerland
43. Lê Ánh Tuyết, Ticino, Switzerland
44. Nguyễn Quan-Vinh, Fribourg, Switzerland
45. Trần Châu, London, UK
46. Nguyễn Thị Ánh Tuyết, London, UK
47. Trịnh Trung, London, UK
48. Nguyễn Sỹ Tuyên, Kiev, Ukraine
49. Đinh Công Bằng, Florida, USA
50. Trần Minh Khôi, Pennsylvania, USA
51. Ly Phạm, Wisconsin, USA
52. Dương Tú, Indiana, USA
53. Vũ Quang Việt, New York, USA
54. Nguyễn Hoàng Ánh, Hà Nội, Việt Nam
55. Lê Hoài Anh, TP.HCM, Việt Nam
56. Hoàng Cường, Hà Nội, Việt Nam
57. Nguyễn Đạt, Quảng Ninh, Việt Nam
58. Hoàng Dũng, TP.HCM, Việt Nam
59. Lã Việt Dũng, Hà Nội, Việt Nam
60. Thạch Thu Hà, Hà Nội, Việt Nam
61. Bùi Thị Minh Hằng, Vũng Tàu, Việt Nam
62. Nguyễn Thuý Hạnh, Hà Nội, Việt Nam
63. Khuất Thu Hồng, Hà Nội, Việt Nam
64. Nguyễn Sơn Hùng, Hà Nội, Việt Nam
65. Phạm Thị Huyền, Hà Nội, Việt Nam
66. Đặng Đình Mạnh, TP.HCM, Việt Nam
67. Đào Phương, Hà Nội, Việt Nam
68. Sơn Đặng, Nha Trang, Việt Nam
69. Nguyễn Thị Tâm, Hà Nội, Việt Nam
70. Cao Vĩnh Thịnh, Hà Nội, Việt Nam
71. Nguyễn Xuân Thuỷ, Biên Hoà, Việt Nam
72. Đỗ Nam Trung, Hà Nội, Việt Nam
73. Lê Quốc Thăng, TP.HCM, Việt Nam
74. Thạch Tố Uyên, Hà Nội, Việt Nam
75. Vân Phạm, TP.HCM, Việt Nam

***

PHỤ LỤC 1: Các mốc chính của vụ án Hồ Duy Hải

Ngày 22/3/2008, Hồ Duy Hải, sinh năm 1985, bị bắt và sau đó bị kết tội giết hai phụ nữ, bất chấp thực tế là dấu vân tay và vết máu ở hiện trường không phải của anh, không có chứng cứ thuyết phục nào chứng tỏ anh có liên quan đến vụ án, cũng như, có nhân chứng khai đã nhìn thấy những người đàn ông khác tại hiện trường vụ án trong hôm xảy ra vụ án mạng.

Các vật chứng - con dao và chiếc thớt có vết máu trong biên bản khám nghiệm hiện trường - đã không được thu giữ, mà bị tiêu hủy ngay sau khi khám nghiệm. Theo cáo trạng, dao và thớt đã được mua ở chợ địa phương rồi đưa ra và điều tra viên cho rằng chúng khớp với kích cỡ và hình dạng của dao và thớt được cho là hung khí giết người.

Ngay sau khi khởi tố vụ án, Cơ quan Cảnh sát điều tra Công an tỉnh Long An đã có công văn gửi Đoàn Luật sư tỉnh Long An, yêu cầu đích danh luật sư Võ Thành Quyết - nguyên là Thủ trưởng Cơ quan Cảnh sát điều tra Công an tỉnh Long An và Trưởng Công an huyện Thủ Thừa (địa bàn xảy ra vụ án) - làm luật sư chỉ định cho Hồ Duy Hải mà gia đình hoàn toàn không hay biết.

Tòa án nhân dân tỉnh Long An mở phiên tòa sơ thẩm kết án Hồ Duy Hải về tội “giết người” và “cướp tài sản”, tuyên mức án tử hình vào tháng 12/2008.

Bị cáo Hồ Duy Hải kháng cáo kêu oan và gia đình Hải mời luật sư Nguyễn Văn Đạt bào chữa, sau có thêm sự hỗ trợ pháp lý của luật sư Trần Hồng Phong. Tuy nhiên, luật sư bào chữa cho Hồ Duy Hải do gia đình mời đã gặp nhiều cản trở trong việc tiếp xúc bị cáo và không được tham gia các buổi thẩm vấn Hồ Duy Hải.

Các buổi thăm gặp giữa gia đình và Hồ Duy Hải luôn bị giám sát chặt chẽ, các trao đổi về vụ án bị nghiêm cấm. Tuy nhiên, Hải nói với mẹ và dì của mình rằng anh đã bị điều tra viên đánh đập và tra tấn trong thời gian bị giam giữ trước ngày mở phiên tòa.

Ngày 28/4/2009, Tòa Phúc thẩm Tòa án Nhân dân Tối cao tại Thành phố Hồ Chí Minh tuyên y án sơ thẩm.

Ngày 24/10/2011, Viện trưởng Viện Kiểm sát Nhân dân Tối cao Nguyễn Hòa Bình - người trước đó là lãnh đạo Cơ quan Cảnh sát điều tra Bộ Công an trong thời gian điều tra vụ án - ban hành Quyết định không kháng nghị vụ án và đề nghị Chủ tịch nước bác đơn xin ân giảm án tử hình của Hồ Duy Hải.

Đầu năm 2012, luật sư Trần Hồng Phong đưa ra các dấu hiệu vi phạm pháp luật nghiêm trọng trong quá trình điều tra xét xử vụ Hồ Duy Hải, đặc biệt là tất cả những thông tin liên quan đến một nghi can khác là Nguyễn Văn Nghị đều đã bị rút khỏi hồ sơ vụ án một cách bất thường. Vì thế ông đề nghị xem xét lại vụ án theo thủ tục giám đốc thẩm.

Năm 2014, luật sư Trịnh Minh Tân tiếp tục tố giác dấu hiệu vi phạm pháp luật trong việc điều tra tố tụng vụ Hồ Duy Hải và đưa ra đề nghị tương tự.

Do áp lực từ cả công chúng ở Việt Nam và các tổ chức quốc tế, ngày 4/12/2014 Chủ tịch nước khi đó là ông Trương Tấn Sang đã ra lệnh tạm dừng tử hình Hồ Duy Hải chỉ một ngày trước khi bản án được thi hành.

Tháng 2/2018, Ủy ban Tư pháp của Quốc hội Việt Nam khóa 14 kiến nghị xem xét kháng nghị giám đốc thẩm vụ án.

Ngày 14/3/2018, Ân xá Quốc tế kêu gọi Việt Nam hủy bỏ án tử hình cho Hồ Duy Hải.

Tháng 5/2018, một bản kiến nghị với 25.000 chữ ký của công dân Việt Nam được gửi tới Chủ tịch nước Trần Đại Quang để kêu oan cho Hồ Duy Hải.

Ngày 25/10/2019, Tổng Thư ký Ân xá Quốc tế Na Uy John Peder Egenaes gửi thư cho Chủ tịch nước Nguyễn Phú Trọng kèm theo chữ ký của 25.487 công dân Na Uy, kêu gọi hủy án tử hình cho Hồ Duy Hải.

Ngày 22/11/2019, Viện Kiểm sát Nhân dân Tối cao ra Quyết định kháng nghị giám đốc thẩm vụ án Hồ Duy Hải vì những thiếu sót, vi phạm trong quá trình điều tra, tố tụng và khẳng định “những thiếu sót, vi phạm nêu trên đã trực tiếp ảnh hưởng đến giá trị chứng minh của chứng cứ theo quy định của pháp luật, ảnh hưởng nghiêm trọng đến những căn cứ kết luận hành vi phạm tội của bị cáo”, từ đó đề nghị Tòa án Nhân dân Tối cao hủy toàn bộ bản án hình sự sơ thẩm và phúc thẩm.

Từ ngày 6/5 đến ngày 8/5/2020, Hội đồng Thẩm phán Tòa án Nhân dân Tối cao - đứng đầu là Chánh án Nguyễn Hòa Bình - xét xử giám đốc thẩm vụ án. Ông Nguyễn Hòa Bình từng là người phụ trách cấp cao của Cơ quan cảnh sát điều tra và sau đó, trên cương vị Viện trưởng Viện Kiểm sát Nhân dân Tối cao đã ra quyết định không kháng nghị vụ án vào năm 2011.

Với biểu quyết tán thành của 17/17 thành viên, Hội đồng Thẩm phán kết luận “Quá trình điều tra, xét xử có thiếu sót nhưng việc này không làm thay đổi bản chất vụ án. Do vậy không cần thiết phải hủy các bản án sơ thẩm, phúc thẩm để điều tra lại theo kháng nghị giám đốc thẩm của Viện trưởng Viện Kiểm sát Nhân dân Tối cao”.

***

PHỤ LỤC 2: Báo cáo của các tổ chức bảo vệ nhân quyền

1. Báo cáo của Báo cáo viên đặc biệt Liên Hợp Quốc
https://spcommreports.ohchr.org/TMResultsBase/DownLoadPublicCommunicationFile?gId=23809
2. Báo cáo của Hội đồng Nhân quyền Liên Hiệp Quốc
https://undocs.org/pdf?symbol=en/A/HRC/41/36/Add.1
3. Thông báo của Ân xá Quốc tế
https://www.amnesty.org/download/Documents/ASA4180042018ENGLISH.pdf
4. Báo cáo của Trung tâm Bảo vệ các Quyền Dân sự và Chính trị
http://ccprcentre.org/files/documents/CCPR_C_VNM_CO_3_34488_E.pdf
5. Báo cáo chung của một số tổ chức
https://tbinternet.ohchr.org/Treaties/CAT/Shared%20Documents/VNM/INT_CAT_CSS_VNM_32824_E.pdf
6. Kiến nghị kèm 25.487 chữ ký từ Ân xá Quốc tế Na Uy
https://amnesty.no/aksjon/vietnam-stans-henrettelsen-av-ho-duy-hai

*****

Mr. Nguyen Phu Trong, President of the Socialist Republic of Vietnam
Mrs. Nguyen Thi Kim Ngan, Chairwoman of the National Assembly of Vietnam
Mrs. Le Thi Nga, Chairwoman of the National Assembly’s Judicial Affairs Committee
The Honorable Representatives of the National Assembly
Ms. Michelle Bachelet Jeria, the United Nations High Commissioner for Human Rights
Ms. Julie Verhaar, Acting Secretary General of Amnesty International
Mr. Gerald Staberock, Secretary General of the World Organization Against Torture
Ms. Forhan Bernadette, President of ACAT-France
Mr. Kenneth Roth, Executive Director of Human Rights Watch
Mr. Giorgio Aliberti, Ambassador of the EU Delegation to Vietnam
Mr. Juan Zaratiegui, Political Officer at the Delegation of the EU to Viet Nam
Mr. Daniel Kritenbrink, United States Ambassador to Vietnam
Mr. Ivo Sieber, Ambassador of Switzerland to Vietnam
Ms. Grete Løchen, Ambassador of Norway to Vietnam
Ms. Robyn Mudie, Australian Ambassador to Vietnam
Mr. Nicolas Warnery, French Ambassador to Vietnam
Mr. Guido Hildner, German Ambassador to Viet Nam
Ms. Ann Mawe, Swedish Ambassador to Vietnam
Mr. Vítězslav Grepl, Ambassador of the Czech Republic in Vietnam
Mr. Gareth Ward, British Ambassador to Vietnam
Mr. Kim Højlund Christensen, Danish Ambassador to Vietnam
Mr. Thomas Schuller-Götzburg, Austrian Ambassador to Vietnam
Mr. Paul Jansen, Belgian Ambassador to Vietnam
Ms. Elsbeth Akkerman, Ambassador of the Netherlands to Vietnam
Mr. Kari Kahiluoto, Finnish Ambassador to Vietnam
Mr. Őry Csaba, Hungarian Ambassador to Vietnam
Mr. Wojciech Gerwel, Polish Ambassador to Vietnam
Mr. Antonio Alessandro, Italian Ambassador to Vietnam
Mr. Francisco Vaz Patto, Portuguese Ambassador to Vietnam
Ms. Maria Jesus Figa Lopez-Palop, Spanish Ambassador to Vietnam
Mr. John McCullagh, Ambassador of Ireland to Vietnam
Ms. Marinela Petkova, Bulgarian Ambassador to Vietnam
Other Ambassadors to Vietnam

RE: PETITION TO DEMAND JUSTICE FOR DEATH ROW INMATE HO DUY HAI

Dear Sirs and Madams:

We, the undersigned, are pleading for your special attention and immediate action with an ongoing death penalty case in Vietnam, the case of Mr. Ho Duy Hai (please see the Annex 1 for the main bullet points of Ho Duy Hai’s case).

Throughout the investigation and trial proceedings of Mr. Ho Duy Hai’s case, there have been many doubts that the government could prove his liability, which angered many Vietnamese citizens living both inside and outside the country. From 2008, petitions were sent to many departments and agencies in Vietnam, asking for a review of this case.

The UN High Commissioner for Human Rights, the Special Rapporteur for the Convention Against Torture, Amnesty International, the EU, and many other human rights organizations have investigated and reported the case. Many letters were sent to the President of Vietnam, Vietnam’s National Assembly and government (see Annex 2 for the links to relevant documents) to ask for a halt on Ho Duy Hai’s execution. These requests were based on the fact that the case should be reviewed because the criminal proceedings failed to present relevant evidence. Ho Duy Hai’s right of presumptive innocence was also violated.

From May 6 to May 8, 2020, the Judicial Committee of the People’s Supreme Court with Mr. Nguyen Hoa Binh as the Chief Justice conducted the cassation trial of Ho Duy Hai. Mr. Nguyen Hoa Binh, as stated before, was one of the high leaders of the investigative police agency, and later, as the Chief of the People’s Supreme Procuracy Office, he also refused to ask for a cassation trial in 2011.

The Judicial Committee voted with 17/17 and concluded: “The investigation and court proceedings have deficiencies, but they did not change the character of the case. Therefore, we do not need to void the trial and appellate courts’ decisions and order a new investigation as requested by the People’s Supreme Procuracy Office.”

With the information regarding the case that has been publicly released, we view the evidence of Ho Duy Hai contains many mistakes, lack of transparency during both the investigation and criminal trial that violated Ho Duy Hai’s fundamental human rights.

This case violated the human rights standard, which the Socialist Republic of Vietnam has signed and rectified, including the International Covenant on Civil and Political Rights 1966, Convention Against Torture 1984, ASEAN Human Rights Declaration 2012. Also, Vietnam had signed a dual agreement on human rights with the EU, the U.S., Switzerland, Norway, and Australia. This case also violated the human rights section under Vietnam’s Constitution of 2013 and severely impaired the Code of Criminal Procedures 2015.

Therefore, we sincerely request:

1. The President of the Socialist Republic of Vietnam orders halting the execution of Ho Duy Hai.

2. The Standing Committee of the Socialist Republic of Vietnam’s National Assembly conducts a Review Committee to evaluate the neutrality and accuracy of the cassation trial. If the Review Committee observed severe mistakes, the National Assembly would discharge the Chief Justice of the People’s Supreme Court and all of the members of the Judicial Committee. The new Chief Justice and the Judicial Committee should be reassigned and confirmed.

3. The new Judicial Committee of the People’s Supreme Court should meet and discuss the May 8, 2020 decision of the cassation trial in Ho Duy Hai’s case. The new Judicial Committee should consider and accept the petition of the Chief of the People’s Supreme Procuracy Office to void the trial and appellate courts’ decisions regarding Ho Duy Hai and order a new investigation and prosecution.

4. The human rights organizations, ministries of foreign affairs of those countries who have signed human rights agreement with Vietnam should intervene so that those agreements would highlight the cooperation in a meaningful manner that they should have.

Complying with these requests, you not only save the life of an innocent man, but you would also contribute to the understanding of the rule of law for Vietnamese people.

Very truly yours,

***

ANNEX 1: The main bullet points of Ho Duy Hai's case

On March 22, 2008, Ho Duy Hai - born in 1985 - was arrested and later being charged with the murders of two women. However, the fingerprints and blood samples collected at the crime scene were not matched with Hai. There had not been any physical evidence to prove Hai was related to the case, as well as an eyewitness provided he saw some other men at the crime scene on the day the murders happened.

The alleged murdering weapons - a knife and a wood cutting board with victims’ blood - were reported in the investigative report, but the police failed to collect and keep them. These weapons were later destroyed. In the indictment against Hai, the police acknowledged they bought a different knife and cutting board at the local market and wrongfully marked them as murdering weapons in the case.

Immediately after Hai was indicted, the investigating police petitioned to the Bar Association of Long An Province, asking attorney Vo Thanh Quyet to represent Ho Duy Hai. Mr. Vo Thanh Quyet was a former Head of the Investigative Police Unit of Long An and the Head of Thu Thua District (where the crime happened). Ho Duy Hai’s family did not get any notification about Mr. Quyet’s involvement and could not trust that he provided adequate representation.

The trial court found Ho Duy Hai guilty of murder and sentenced him to death in December 2008.

Ho Duy Hai’s family appealed the judgment and hired attorney Nguyen Van Dat to represent him. Later, the representation also retained attorney Tran Hong Phong to join. However, during this time, Ho Duy Hai’s attorneys were not allowed to meet with him and could not participate in any of the interrogations.

The police strictly observed the visitations of Ho Duy Hai and his family so that they could not discuss his case. Nevertheless, Hai told his mother and aunt that he was beaten by the investigative police and tortured while he was held before his trial.

On April 28, 2009, The Appellate Division of the People’s Supreme Court in Ho Chi Minh City affirmed the trial court’s decision.

On October 24, 2011, the Head of the People’s Supreme Procuracy Office - Nguyen Hoa Binh - declined to petition for a cassation trial and suggested the President of Vietnam deny Ho Duy Hai’s request for a pardon to reduce the death penalty sentence. Mr. Nguyen Hoa Binh was the leader of the investigative police force when the murders in Ho Duy Hai’s case were being investigated.

At the beginning of the year 2012, attorney Tran Hong Phong exposed the serious violations in Ho Duy Hai’s appeal hearing, especially all information about Nguyen Van Nghi, one of the top suspects, was withdrawn from the case. Phong, therefore, requested for a review of the case under a cassation trial.

In 2014, attorney Trinh Minh Tan continued bringing illegal conduct during the criminal proceedings of Ho Duy Hai’s case and also made the same request as attorney Tran Hong Phong did two years before.

After the Vietnamese public and a few international human rights organizations pressured the government, on December 4, 2014, Vietnam’s President at the time, Truong Tan Sang, ordered a halt of Ho Duy Hai’s execution, one day before it would happen.

In February 2018, the Committee on Judicial Affairs Vietnam’s 14th National Assembly petitioned to have Ho Duy Hai’s case being reviewed under the cassation trial.

On March 14, 2018, Amnesty International called on Vietnam to cease Ho Duy Hai’s death penalty sentence.

In May 2018, 25.000 Vietnamese citizens signed a petition and sent it to the then President, Tran Dai Quang, requesting to review the case, as they believed Ho Duy Hai was innocent.

On October 25, 2019, the Amnesty International’s Secretary-General in Norway, John-Peder Egenæs, have sent a letter to President Nguyen Phu Trong with 25,487 signatures of Norwegian citizens, asking to stop the death penalty with Ho Duy Hai.

On November 22, 2019, the People’s Supreme Procuracy Office petitioned for a cassation trial due to violations as to the investigation and criminal proceedings in Ho Duy Hai’s case. The petition confirmed the “lacking evidence and violations as stated have directly affected the evidentiary values of the evidence according to the laws, affecting seriously to the conclusion of the defendant’s guilt.” Accordingly, the People’s Supreme Procuracy Office asked the People’s Supreme Court to void both the trial and appellate courts’ decisions.

From May 6 to May 8, 2020, the Judicial Committee of the People’s Supreme Court with Mr. Nguyen Hoa Binh as the Chief Justice conducted the cassation trial of Ho Duy Hai. Mr. Nguyen Hoa Binh, as stated before, was one of the high leaders of the investigative police agency, and later, as the Chief of the People’s Supreme Procuracy Office, he also refused to ask for a cassation trial in 2011.

The Judicial Committee voted with 17/17 and concluded: “The investigation and court proceedings have deficiencies, but they did not change the character of the case. Therefore, we do not need to void the trial and appellate courts’ decisions and order a new investigation as requested by the People’s Supreme Procuracy Office.”

***

ANNEX 2: Reports of Human Rights Organizations

1. Mandates of the Special Rapporteur on extrajudicial, summary or arbitrary executions; the Special Rapporteur on the right of everyone to the enjoyment of the highest attainable standard of physical and mental health; and the Special Rapporteur on torture and other cruel, inhuman or degrading treatment or punishment
https://spcommreports.ohchr.org/TMResultsBase/DownLoadPublicCommunicationFile?gId=23809
2. Report of the Special Rapporteur on extrajudicial, summary or arbitrary executions
https://undocs.org/pdf?symbol=en/A/HRC/41/36/Add.1
3. Notice from Amnesty International
https://www.amnesty.org/download/Documents/ASA4180042018ENGLISH.pdf
4. Report of Centre for Civil and Political Rights
http://ccprcentre.org/files/documents/CCPR_C_VNM_CO_3_34488_E.pdf
5. A joint report by ACAT, BPSOS, CAT-VN, CSW, LIV and VN-CAT
https://tbinternet.ohchr.org/Treaties/CAT/Shared%20Documents/VNM/INT_CAT_CSS_VNM_32824_E.pdf
6. Amnesty International Norway’s petition with 25,487 signatures
https://amnesty.no/aksjon/vietnam-stans-henrettelsen-av-ho-duy-hai