Kính gửi anh Võ Đức
Đam - Phó Thủ Tướng Chính Phủ.
Đầu thư xin được gửi
lời thăm sức khoẻ của anh và gửi lời cảm ơn của rất nhiều người dân đến anh, đã
chỉ đạo rất đúng hướng và vô cùng tận tâm trong suốt thời gian qua để Việt Nam
ngăn chặn được đại dịch, mang lại sự an toàn cho toàn thể người dân.
Phiền anh dành chút
thời gian đọc những thông tin trong thư này, vì có thể sẽ giúp được không chỉ
cứu được một con người có thể thoát chết - nếu anh ta thực sự vô tội, mà còn là
niềm tin của hàng triệu người vào qui trình xử lý của pháp luật và công lý ở
Việt Nam.
Rất cảm ơn anh Vũ Đức
Đam.
(Xin lỗi anh vì đường
đột gửi thư đến anh nửa đêm).
- Kính gửi anh Tô Văn
Trường,
Kính nhờ anh Tô Văn
Trường dành chút thời gian chuyển thư với những thông tin rất đáng quan tâm này
ngay đến những người cần có thể để điều tra lại vụ án với rất nhiều sai sót lớn
không thể do vô tình được mà có một “bàn tay đen” nào đó đã rút toàn bộ hồ sơ
của nghi phạm Nguyễn Văn Nghị ra khỏi vụ án rất nghiêm trọng này và dồn hết tội
cho Hồ Duy Hải. Những cố gắng hết sức của anh cùng mọi người có thể sẽ cứu được
một mạng sống con người đã bị giam cầm 13 năm qua nếu con người ấy không giết
người và một người mẹ, một gia đình vốn đã chịu đựng quá nhiều vất vả hàng chục
năm qua.
Điều chúng ta cùng làm
hết sức có thể là đừng để có bất cứ một ai bị xử oan khiên trong vụ án lớn này
- cho dù đến phút cuối cùng, nếu còn một cơ may có thể kịp - dù bản án giám đốc
thẩm của Toà Án đã tuyên chiều nay do ông Nguyễn Hoà Bình chủ trì (là người đã
xử vụ án này trước đây), đang gây rất nhiều tranh cãi và quan tâm của toàn xã
hội.
Chân thành cảm ơn anh
!
Nguyễn Văn Phước.
Sáng lập công ty Văn
hoá First News - Trí Việt.
(Tất cả những thông
tin dưới đây không phải do tôi viết ra mà thu thập được từ những người có liên
quan và rất quan tâm đến vụ án này).
TOÀN BỘ SỰ VIỆC VÀ
NHỮNG VI PHẠM SAI SÓT LỚN CỦA ĐIỀU TRA TRONG VỤ ÁN HỒ DUY HẢI.
(Trích đơn của Mẹ tử
tù Hồ Duy Hải).
Tôi tên là NGUYỄN THỊ
LOAN, sinh 1963, là mẹ tử tù Hồ Duy Hải - người đã bị kết án tử hình về tội
giết người và đang có lời kêu oan trong suốt hơn 12 năm qua.
Căn cứ theo quy định
tại điều 101 Bộ luật tố tụng hình sự về quyền tố giác tội phạm của công dân,
sau khi xem xét cẩn trọng những thông tin trên báo chí có nguồn từ Cơ quan điều
tra tỉnh Long An, chứng cứ thể hiện trong hồ sơ vụ án, nay tôi có đơn này, tố
giác việc: Ông Nguyễn Văn Nghị - ngụ tại Cai Lậy, tỉnh Tiền Giang - có nhiều
dấu hiệu cho thấy là hung thủ giết hại hai cô gái ở Bưu điện Cầu Voi tối ngày
13/1/2008.
Qua đó, chúng tôi kêu
oan cho con tôi là Hồ Duy Hải đã bị kết án tử hình về tội giết người trong bối
cảnh có nhiều chứng cứ ngoại phạm rõ ràng và đang liên tục kêu oan trong cả hai
phiên tòa và suốt 8 năm qua. Trong lần gặp Đoàn giám sát của Quốc Hội mới đây
nhất (11/2014) Hải cũng kêu oan, xin được xem xét lại vụ án.
(Đơn tố giác này được
luật sư Trần Hồng Phong hỗ trợ pháp lý và soạn thảo theo nguyện vọng của gia
đình chúng tôi).
CỤ THỂ NHƯ SAU
I. Nhiều bài báo phản
ánh ông Nguyễn Văn Nghị có mặt tại Bưu điện Cầu Voi tối 13/1/2008 và có liên
quan đến vụ giết người:
1. Tóm tắt vụ án:
Khoảng 7 giờ sáng ngày
14/1/2008, nhân viên bưu tá Phùng Phụng Hiếu chở báo đến Bưu điện Cầu Voi (ấp
Bình Cang 1, xã Nhị Thành, Thủ Thừa, Long An) thì thấy cửa vẫn đóng. Gọi mãi
không ai lên tiếng, anh bước vào và thấy hai nhân viên Nguyễn Thị Ánh Hồng (22
tuổi) và Nguyễn Thị Thu Vân (21 tuổi) bị giết hại dã man (cắt cổ) ở khu vực cầu
thang, phòng phía sau.
Hơn 2 tháng sau, ngày
21/3/2008, Hồ Duy Hải bị bắt giữ. Ngày 1/10/2008, VKSND tỉnh Long An có Cáo
Trạng số 97/QĐ.KSĐT quy kết Hồ Duy Hải là hung thủ giết người. Sau đó, lần lượt
2 phiên tòa sơ thẩm và phúc thẩm đều kết án tử hình đối với Hồ Duy Hải, dù Hải
kêu oan và trong lời nói cuối cùng tại phiên tòa phúc thẩm đã “xin tòa xem xét
lại”.
Điều đáng lưu ý là
theo Cáo trạng, hung thủ (Hải) khi giết hai nạn nhân đã thực hiện hàng loạt
động tác bằng tay như : bóp cổ, kéo xác, dùng dao, thớt, ghế đập đầu, cắt cổ
hai nạn nhân và tại Biên bản khám nghiệm hiện trường ghi nhận : “trên kính (cửa
vào buồng ngủ) có dấu vết đường vân”, “ở mặt trong của kính trên cánh cửa
(buồng vệ sinh) có 1 số dấu vết đường vân”, “trên labo rửa có 1 số dấu vết
đường vân”. Những vết vân tay này đều đã được thu giữ. Nhưng theo kết quả giám
định (Bản kết luận giám định số 158/KL-PC21 ngày 11/4/2008) thì: “các dấu vết
vân tay thu được tại hiện trường vụ án không phát hiện trùng với điểm chỉ 10 ngón
in trên bản chỉ của Hồ Duy Hải”.
2. Thông tin vụ án
đăng trên báo chí đều nhắc tới nghi can Nguyễn Văn Nghị:
Đây là vụ án rất
nghiêm trọng, dư luận đặc biệt quan tâm. Ngay sau khi vụ án xảy ra, rất nhiều
tờ báo đã có bài đưa tin, nêu nhiều tình tiết từ Cơ quan điều tra (CQĐT) cho
thấy hung thủ có thể là một người khác, không phải là Hồ Duy Hải.
Trong vòng vài ngày
sau khi vụ án xảy ra, đã có nhiều nghi can bị CQĐT tạm giữ, lấy lời khai. Trong
số này, có một thanh niên tên Nguyễn Văn Nghị (ngụ tại thị xã Cai Lậy, tỉnh
Tiền Giang – cách Cầu Voi khoảng 40km) có rất nhiều dấu hiệu khả nghi và có
liên quan đến vụ án. Tuy nhiên, thật kỳ lạ là toàn bộ những thông tin, dấu vết
về sự liên quan của Nguyễn Văn Nghị đến vụ án đã bị CQĐT tỉnh Long An cố tình
rút khỏi hồ sơ vụ án một cách bất thường. Qua đó, có khả năng để lọt tội phạm
và làm oan cho Hồ Duy Hải.
Để trình bày nội dung
tố cáo của mình, trước hết chúng tôi xin trích đăng lại (nguyên văn) một số nội
dung liên quan đến ông Nguyễn Văn Nghị, được đăng trên ba tờ báo lớn là Thanh
Niên, Người Lao Động và Pháp luật Việt Nam. Cụ thể như sau:
* Báo Thanh Niên:
Bài “Liên quan đến vụ
giết hại 2 nhân viên Bưu điện Cầu Voi: Triệu tập khẩn cấp 4 thanh niên” – đăng
ngày 16-1-2008.
“Nạn nhân (Hồng) có
mối quan hệ thân thiết với một thanh niên khác, quê ở Tiền Giang. Hằng tuần,
người thanh niên này thường ghé Bưu điện Cầu Voi chơi rất lâu nên xung quanh
rất nhiều người biết mặt. Ngay trong đêm xảy ra án mạng, có người xác nhận
chính anh ta xuất hiện tại Bưu điện Cầu Voi, nhưng đi về lúc nào, bằng phương
tiện gì thì không ai biết”.
“Ngay trong chiều
14.1.2008, các trinh sát hình sự Công an tỉnh Long An đã triệu tập khẩn cấp một
nghi can tên là Nguyễn Văn Nghị, 28 tuổi (cư trú huyện Cai Lậy) tới CQĐT để làm
rõ mối quan hệ với nạn nhân Ánh Hồng, đặc biệt là những dấu hiệu bất thường
trong đêm xảy ra án mạng. Theo các trinh sát thì nghi vấn lớn nhất là sau khi
xuất hiện tại Bưu điện Cầu Voi vào đêm 13.1.2008, Nghị đã đi đâu không rõ rồi
đến chiều hôm sau mới trở về nhà”.
Bài “Vụ sát hại 2 nhân
viên Bưu điện Cầu Voi: Xuất hiện nhiều tình tiết mới” – đăng ngày
17-1-2008. (Nguồn : http://www.thanhnien.com.vn/news/Pages/200803/222993.aspx)
“Theo lời khai ban đầu
của Nghị, thì vào khoảng hơn 20 giờ đêm 13.1.2008, anh ta có "nhìn thấy
một thanh niên khác ghé vào Bưu điện Cầu Voi và người này cũng chính là bạn
trai của Hồng (?!)". Nghị nói: "Chỉ nghe nói người thanh niên kia tên
Trung, là kỹ sư đang làm việc cho một công trình đi ngang qua địa bàn tỉnh Long
An. Còn quê quán, địa chỉ cụ thể thì không nắm được". Thông tin này cũng
được một nhân chứng cung cấp tại cơ quan điều tra.
* Báo Người Lao Động:
Bài: “Nghi can thứ 5
là một kỹ sư xây dựng?” – đăng ngày 17-1-2008
“Ngày 16-1-2008, theo
lời khai ban đầu của 4 nghi can, trong đêm xảy ra vụ án còn có một nghi can thứ
5, cao to, có nước da sáng, tóc xoăn, mặc quần jeans và áo khoác rộng. Người
này cũng là bạn trai của nạn nhân Nguyễn Thị Ánh Hồng.
Nghi can Nguyễn Văn
Nghị khai khi vào bưu điện đã thấy “tình địch” (biết mặt nhưng không rõ tên) đã
ngồi bên Hồng từ lâu. Nghị còn khai sau khi chạm trán “tình địch”, anh ta bỏ ra
ngoài và không quay trở lại Bưu điện Cầu Voi cho đến sáng hôm sau.
Với những đặc điểm mà
Nghị đã miêu tả, nghi can Nguyễn Văn Sol khai đó là Trung, một kỹ sư xây dựng,
quê ở tỉnh Bình Dương, đang thi công một công trình ở tỉnh Long An. Sol cũng đã
nhiều lần gặp người này và được Hồng giới thiệu là bạn mới”.
* Báo Pháp luật Việt
Nam:
(Ghi chú: Tháng
8/2012, trên báo điện tử Pháp luật VN có đăng phóng sự 2 kỳ về việc phá án vụ
án Cầu Voi. Đây là thời điểm vụ án đã xét xử xong. Nhưng sau đó không hiểu vì
lý do gì 2 bài báo này đã bị xóa. Tuy nhiên nhiều báo khác (dưới đây là báo Đất
Việt và Zing đã đăng lại, ghi rõ nguồn là “theo Pháp luật VN”).
Bài 1: “Hành trình phá
trọng án hai thiếu nữ bị cắt cổ tại bưu điện”
Manh mối đầu tiên,
được một số người dân sống gần hiện trường cung cấp là có bốn thanh niên thường
xuyên đến chơi với hai thiếu nữ vào các buổi tối. Điều tra nhanh, công an được
biết trong số bốn thanh niên này, có 3 người quê ở Vĩnh Long, người còn lại thì
nhà ngay tại xã Nhị Thành. 3 thanh niên quê Vĩnh Long được xác định tên là Nguyễn
Văn Sơn (SN 1980); Nguyễn Tuấn Anh (SN 1981); Trần Văn Chiến (SN 1980) cùng là
thợ bạc đến tạm trú tại địa phương.
Trong lời khai của 3
thanh niên này có một chi tiết khiến các trinh sát chú ý. Vì thiếu nữ tên Hồng
có nhan sắc khá mặn mà là “niềm mơ ước” của nhiều chàng trai, trong đó có
Nguyễn Văn Nghị (SN 1978, ngụ huyện Cai Lậy, tỉnh Tiền Giang). Theo tài liệu
của Công an huyện Thủ Thừa chuyển về Nghị từng là một đối tượng nghiện ma túy.
Thêm một tình tiết xác
định Nghị có thể liên quan đến vụ án là vào đêm xảy ra án mạng, có người dân
thấy thanh niên này điều khiển xe máy đến gặp hai thiếu nữ. “Anh ta lúc đó mặc
quần jean, có mặc áo gió bên ngoài màu xám” - nhân chứng khẳng định.
Ngay trong ngày, ban
chuyên án cử trinh sát đến nơi Nghị ở trọ để triệu tập về cơ quan điều tra làm
việc nhưng đối tượng không có tại đó. Tìm đến những nơi nghi phạm thường lui
tới, không ai thấy bóng dáng Nghị đâu. Để làm sáng tỏ vụ án, các trinh sát tìm
sang tận huyện Cai Lậy “đón lõng” nghi phạm tại nhà mẹ đẻ, đến khoảng nửa đêm
thấy Nghị xuất hiện. Ngay lập tức thanh niên này được áp giải về cơ quan điều
tra để lấy lời khai.
Nghị khai nhận đúng là
đêm đó có đến gặp Hồng nhưng do có gặp nhóm thợ bạc “bạn cũ” nên khi những
thanh niên kia ra về thì mình cũng về theo. Theo thanh niên này, giữa anh và
nạn nhân đang quen nhau nên không có lí do gì gây án.
Chứng minh mình vô
can, Nghị đưa ra nhân chứng xác định vào thời gian từ 20h10 tối 13/1, Nghị đã
cùng bạn uống nước tại một quán cà phê tại thị tứ Cầu Voi. Chủ quán cà phê cũng
xác nhận điều này vì tối đó có một sự việc rất đặc biệt, lúc uống cà phê thì
giữa Nghị và một thanh niên khác đã xảy ra tranh cãi về việc “nhìn đểu"
khiến chủ quán phải đến can ngăn.
Một nghi vấn khác được
đặt ra là do nhóm thanh niên thợ bạc và Nghị có mâu thuẫn quanh việc theo đuổi
cô gái, chuyện tình yêu thì chắc chắn “kẻ được, người thua” nên một ai đó đã
“trả thù” thiếu nữ? Theo dõi nhiều ngày, các trinh sát nhận thấy những người đã
được triệu tập đến điều tra như nêu trên đều không có bất kỳ hiện tượng nào bất
thường. Đến đây thì mọi manh mối điều tra vụ án đều biến mất, việc phá án đi
vào bế tắc, hung thủ biệt tăm mọi dấu tích…
Bài 2: Hành trình phá
trọng án hai thiếu nữ bị cắt cổ tại bưu điện
Sàng lọc từ hàng trăm
cuộc điện thoại gọi đi, gọi đến, những tin nhắn qua lại, trinh sát thấy thời
gian gần đó thường có những lời yêu thương “mặn nồng” tập trung từ một số điện
thoại. Điều tra được biết chủ nhân số điện thoại này là Hồ Duy Hải (SN 1985,
ngụ huyện Thủ Thừa). Tìm hiểu tiếp quyển sổ tay ghi chép của Hồng để lại, thấy
thông tin này cũng khớp với những gì mà cô gái tuổi đang yêu lưu bút trong nhật
ký. Cảnh sát tạm xác định Hải là “một trong những” người yêu mới của nạn nhân.
Vẫn chưa đủ chứng cứ
để có thể khẳng định Hải là thủ phạm. Các trinh sát một lần nữa lại phải cất
công dò tìm khắp địa phương tìm thêm nhân chứng. May mắn khi một người dân cho
biết vào khoảng 20h ngày xảy ra án mạng, nhân chứng này có ghé vào Bưu điện Cầu
Voi để mua thẻ điện thoại di động, có nhìn thấy một thanh niên mặc áo khoác
đang ngồi nói chuyện thân mật với cô nhân viên.
Cần nhớ lại là cũng
vào đêm ấy, thanh niên tên Nghị cũng mặc áo khoác đến đây chơi, vậy người xuất
hiện vào khoảng 20h là ai? Bí mật điều tra, được biết cả Nghị và Hải đều có
chiếc áo khoác có màu giống nhau, nhưng Nghị thì đã có chứng cứ ngoại phạm, như
vậy nghi phạm chỉ còn Hải. Cảnh sát quyết định triệu tập Hải để làm rõ mọi
việc.
Khi điều tra viên hỏi
Hải những vấn đề liên quan đến vụ án, thanh niên này cho biết mình không quen
biết gì với hai nạn nhân, chỉ thỉnh thoảng có đến bưu điện mua thẻ điện thoại
như những người bình thường khác. “Chuyện yêu đương không hề có”, Hải nói.
Lời khai này đã lật
tẩy sự bất nhất của Hải, vì nếu không quen biết, không tán tỉnh yêu thương nhau
thì làm sao có những tin nhắn với nội dung “nồng nàn”? Cứ tưởng “lời nói gió
bay”, Hải không ngờ những nội dung tin nhắn của hắn đã bị nghiệp vụ điều tra
công nghệ cao bóc mẽ.
Thanh niên này tái mặt
khi các điều tra viên đưa ra chứng cứ là quyển sổ ghi số điện thoại của hắn,
nội dung những tin nhắn mà Hải và nạn nhân nhắn tin qua lại với nhau. “Đòn”
cuối cùng “đánh gục” nghi phạm là cảnh sát yêu cầu Hải chứng minh sự ngoại phạm
của mình trong khoảng thời gian từ 20h – 21h ngày 13/01 là thời điểm xảy ra vụ
án. Chàng trai ú ớ, rồi thẫn thờ: “Dạ, cháu xin khai”.
Kính thưa Quý ông, Quý
cơ quan !
Qua những thông tin nêu
trong các bài báo nói trên, chắc chắn không thể là sự bịa đặt, vì đều dẫn nguồn
từ CQĐT tỉnh Long An. Qua đó, cho thấy cơ quan điều tra đã từng nghi vấn Nguyễn
Văn Nghị, sau đó là Hồ Duy Hải. Cụ thể:
* Đối với Hồ Duy Hải:
- Lý do CQĐT bắt Hồ
Duy Hải vì cho rằng trong điện thoại của nạn nhân Hồng có lưu số điện thoại của
Hải, trong đó có nhiều tin nhắn thể hiện hai người có quan hệ tình cảm với
nhau.
- CQĐT cũng cho rằng
có một nhân chứng đã nhìn thấy một thanh niên ăn mặc giống như Hồ Duy Hải
và/hoặc Nguyễn Văn Nghị. Nhưng do Nghị có chứng cứ ngoại phạm nên Hải chính là
thanh niên đó.
Từ đó, chỉ căn cứ vào
lời khai nhận tội của Hải (trong khi Hải đồng thời có những lời kêu oan, hay
lời khai mâu thuẫn thì không được xem xét), CQĐT đã kết luận Hồ Duy Hải là hung
thủ giết 2 cô gái.
Ghi chú:
- Lý do kêu oan cho Hồ
Duy Hải chúng tôi đã nêu trong Đơn đề nghị giám đốc thẩm, nên xin không nêu ở
đây.
- Chúng tôi chỉ muốn
nói là trong hồ sơ vụ án hiện nay, không có bất kỳ tình tiết nào thể hiện Hải
có quan hệ tình cảm với nạn nhân Hồng và Hải cũng không hề nhắn tin tình cảm
nào với Hồng. Thậm chí theo lời khai của chị Đặng Thị Phương Thảo, bạn của hai
nạn nhân (BB ghi lời khai ngày 6/4/2008) thì “cả Hồng và Vân đều không có điện
thoại riêng. Tại bưu điện có 1 điện thoại cũ hiệu Nokia thường dùng để nạp card
cho khách hàng”.
* Đối với Nguyễn Văn
Nghị:
- Thông tin báo chí
cho biết Nghị là thanh niên con nhà khá giả, nghiện ma túy và chắc chắn có quan
hệ tình cảm với nạn nhân Nguyễn Thị Hồng tại thời điểm xảy ra vụ án. (Quan hệ
tình cảm giữa Nghị - Hồng được hai người bạn thân của hai nạn nhân là chị Lê
Thị Thu Hiếu và anh Cao Hoàng Tuấn Anh xác nhận – có thể trong hồ sơ vụ án và
không hề nhắc đến Hải. Cụ thể anh Cao Hoàng Tuấn Anh khai về bạn bè của Hồng và
Vân như sau: “ Vân chỉ có tôi ngoài ra tôi không biết. Còn Hồng tôi biết có
Sol, Nghị. Ngoài ra, tôi không biết nữa” – Biên bản lấy lời khai ngày
14-3-2008.
- Tối 13/1/2008,
Nguyễn Văn Nghị chắc chắn có ghé vào Bưu điện Cầu Voi. Nghị đã khai nhìn thấy
một thanh niên “tình địch” đang nói chuyện với Hồng ở bên trong. Chính điều này
nói lên rằng dù thậm chí Nghị không phải là hung thủ giết người, thì cũng là
một nhân chứng rất quan trọng trong vụ án.
- Trong buổi tối xảy
ra vụ án mạng và đến nửa đêm ngày hôm sau, Nguyễn Văn Nghị đã bỏ trốn. Nửa đêm
hôm sau công an phải mật phục tại nhà (ở Cai Lậy, Tiền Giang) mới bắt được. Đây
là dấu hiệu thể hiện tâm lý bất ổn, và thái độ bất thường của Nghị.
- CQĐT đã thả Nguyễn
Văn Nghị sau vài ngày, vì cho rằng Nghị có tình tiết ngoại phạm. Theo thông tin
trên báo, dẫn theo nguồn từ CQĐT thì “Chứng minh mình vô can, Nghị đưa ra nhân
chứng xác định vào thời gian từ 20h10 tối 13/1, Nghị đã cùng bạn uống nước tại
một quán cà phê tại thị tứ Cầu Voi. Chủ quán cà phê cũng xác nhận điều này vì
tối đó có một sự việc rất đặc biệt, lúc uống cà phê thì giữa Nghị và một thanh
niên khác đã xảy ra tranh cãi về việc “nhìn đểu" khiến chủ quán phải đến
can ngăn”. Tình tiết này đã nói lên rằng: Sau khi nhìn thấy “một thanh niên”
ngồi nói chuyện với Hồng trong Bưu điện Cầu Voi, Nghị đã tức giận bỏ ra ngoài
và lúc 20h10’ có uống cà phê ở bên ngoài. Tuy nhiên liệu những tình tiết này có
thực sự là tình tiết ngoại phạm của Nghị hay không? (Xin xem trình bày ở phần
sau).
II. Kết luận chủ quan
và sai lầm về thời gian gây án của Cơ quan điều tra tỉnh Long An:
Theo chúng tôi, sai
lầm lớn nhất của CQĐT trong vụ án này là việc đã xác định sai thời gian hai nạn
nhân bị giết, một cách chủ quan, thiếu khoa học. Cụ thể, theo Cáo Trạng, xác
định thời gian gây án (của Hồ Duy Hải) là lúc khoảng 20h30’, như sau:
“Khoảng 19 giờ ngày
13-1-2008, Hải đi xe mô tô đến bưu điện Cầu Voi, vào bên trong ngồi nói chuyện
với chị Hồng. Khoảng 20h30 Hải đưa tiền và kêu Vân đi mua trái cây. Khi chị Vân
đi, Hải nảy sinh ý định quan hệ sinh lý với Hồng, nhưng bị chị Hồng phản ứng.
Hải tức giận đánh vào mặt, bóp cổ, lấy thớt đập vào mặt và đầu làm chị Hồng bị
ngất. Sau đó Hải lấy dao cắt vào cổ chị Hồng.
Sau đó, từ chân cầu
thang, Hải thấy Vân đi mua trái cây về, kéo cửa sắt xuống đóng cửa và đi vào.
Khi Vân vừa xuống phòng sau Hải dùng ghế đánh vào đầu làm ngã xuống nền gạch.
Sau đó Hải xốc nách Vân kéo đến chỗ xác chị Hồng, đặt đầu Vân nằm trên bụng chị
Hồng và lấy dao inox cắt vào cổ chị Vân 2-3 cái. Sau đó, Hải ra phòng vệ sinh
rửa tay, rửa dao, bỏ dao vào sau tấm bảng…”.
Do quãng đường mua
trái cây rất ngắn (chỉ khoảng 100m), nên thời gian Vân mua trái cây và về tới
chỉ khoảng 5 phút. Như vậy, thời gian hung thủ gây án được xác định là khoảng
20h30 phút hoặc sau đó vài phút.
Xét về mặt chứng cứ,
trong hồ sơ vụ án không có tài liệu nào xác định chính xác giờ chết của hai nạn
nhân, trong khi đây là tình tiết rất quan trọng. Các tài liệu như Bản giám định
pháp y, Giấy chứng tử, Trả lời về dấu vết trên cơ thể nạn nhân … đều không xác
định (để trống) giờ chết của hai nạn nhân. Nguyên nhân chết xác định là do vết
cắt ở cổ, mất máu cấp.
Tuy nhiên, theo chúng
tôi, có rất nhiều tình tiết có thể xác định được và cho thấy thời gian hai nạn
nhân bị giết phải từ ít nhất là 21h - 22h trở về sau, hoặc khoảng gần nửa đêm,
chứ không thể là lúc 20h30’. Thể hiện ở những dấu hiệu và lý do sau đây:
1. Dấu hiệu “thức ăn
đã nhuyễn” trong dạ dày cho thấy hai nạn nhân phải bị giết sau 22 giờ đêm:
Theo lời khai của chị
Lê Thị Thu Hiếu, buổi trưa ngày 13/1/2008 tại Bưu điện mọi người đã ăn cơm xong
và “rửa chén, tôi và chị Hồng vào buồng ngủ còn chị Vân thì thức. Ngủ tới gần
17g dậy rửa mặt xong ra về nhà”. Như vậy, khi chị Hiếu về chén đĩa đã được dọn
dẹp, rửa sạch. Lúc này Hồng và Vân chưa ăn tối.
Tại Biên bản khám nghiệm
hiện trường ghi nhận “phía trong sát với đùi phải Hồng còn có một bàn bếp, trên
bàn có: ly, tô, dĩa đã sử dụng nhưng chưa rửa”. Như vậy, có thể xác định tối
đó, sau khi chị Hiếu đã về, tại bưu điện đã có nấu ăn và mọi người đã ăn tối
xong. Đây cũng là điều bình thường, tất yếu.
Theo kết quả giám định
thể hiện tại Bản giám định pháp y, đã xác định hai nạn nhân chết do vết cắt
trên cổ gây choáng chấn thương và mất máu cấp. Điểm lưu ý là trong dạ dày Hồng
“có thức ăn đã nhuyễn, lượng ít”.
Các tình tiết trên cho
thấy hai nạn nhân (hoặc ít nhất là Hồng) đã ăn tối trước khi chết. Vì lúc 17h
chiều, khi chị Hiếu ra về thì chén bát đã rửa.
Theo Giáo trình Pháp Y
Học – ĐH Y Dược TP. HCM và Quy trình giám định pháp y của Bộ Y tế, hoàn toàn có
thể dựa vào độ nhuyễn của thức ăn trong dạ dày để xác định thời gian từ bữa ăn
cuối cùng đến khi chết. Các loại thức ăn thông thường (cơm, trứng, cá …) sẽ
tiêu hóa hết trong dạ dày trong khoảng 3-4 giờ. Các loại thịt (bò/heo) tiêu hóa
hết trong khoảng 4-5 giờ. Như vậy, nhìn chung thức ăn sẽ tiêu hết trong dạ dày
trong vòng khoảng từ 3-5 giờ kể từ khi ăn.
Theo Cáo trạng, Hải có
mặt tại Bưu điện vào khoảng 19g30 và không thấy hai nạn nhân ăn cơm chiều. Như
vậy, Hồng và Vân đã ăn bữa tối trước 19g30.
Tình tiết thức ăn
trong dạ dày Hồng “đã nhuyễn” vào thời điểm CQĐT cho rằng Hải gây án (20h30),
nên nếu vậy - thì Hồng đã phải ăn trước đó khoảng 4 giờ - tức lân cận 16h30.
Tuy nhiên điều này là không hợp lý, vì khi chị Hiếu ra về lúc 17g, tại bưu điện
vẫn chưa hề chuẩn bị gì bữa tối.
Hay nói khác đi, nạn
nhân Hồng chỉ có thể đã ăn trong khoảng thời gian sau từ 18h đến 19h30 (là lúc
có “người thanh niên”/Hải đến). Và nếu vậy, thì lúc 20h30 thức ăn trong dạ dày
không thể “đã nhuyễn”.
Hay nói khác đi, việc
thức ăn đã nhuyễn cho thấy thời điểm hai nạn nhân bị giết không thể là lúc
20h30, mà phải trễ hơn ít nhất vài giờ. Tức là vào khoảng 22 giờ đêm trở về
sau. Đây là vấn đề hoàn toàn khoa học.
2. Máu của hai nạn
nhân không thể chưa đông, khô sau hơn 13 giờ kể từ thời điểm dự đoán chết
(20h30):
Hồ sơ vụ án thể hiện
việc khám nghiệm hiện trường được tiến hành từ 8h30- 13h30 ngày 14-1-2008, sau
thời điểm kết luận chết từ khoảng 13 giờ. Qua các tấm ảnh, thể hiện xác hai nạn
nhân được đặt trên tấm vải màu trắng. Trên thân thể Hồng máu có màu đỏ tươi,
vẫn còn chảy ra và thấm vào tấm vải lót. Trong BB khám nghiệm hiện trường ghi
nhận “trên sàn nhà nơi hai nạn nhân nằm có vũng máu đọng chưa khô hoàn toàn”.
Theo khoa học pháp y
(Giáo trình Pháp y học – ĐH Y Dược TP. HCM), khi chết, “máu không còn lưu thông
trong hệ tuần hoàn, ứ lại trong các lòng mạch tại các vùng thấp so với tư thế
của tử thi và hình thành các mảng màu hoen đỏ tím nhạt gọi là vết hoen tử thi.
Sau khi chết khoảng 20 phút, vết hoen bắt đầu xuất hiện. Sau khi chết khoảng 6
giờ vết hoen phát triển hoàn toàn chiếm toàn bộ vùng thấp”.
Như vậy, nếu thực sự
hai nạn nhân đã chết vào khoảng 20h30h, thì sau khoảng hơn 12 tiếng đồng hồ
chắc chắn không thể còn hiện tượng máu vẫn tiếp tục chảy ra từ cơ thể. Màu máu
cũng không thể đỏ tươi mà lúc này máu đã thẫm màu và khô đông từ lâu. Chưa kể
trong khi kết luận nạn nhân Hồng chết trước thì máu vẫn chảy, trong khi Vân
chết sau thì máu lại khô hơn có thấy có sự bất hợp lý.
Hay nói khác đi, thời
gian hai nạn nhân bị giết theo chúng tôi phải gần về lúc nửa đêm, khoảng 22h
trở về sau chứ không thể vào lúc 20h30 được.
3. Tình tiết mới: Lúc
22h tầng 1 Bưu Điện còn đèn sáng với nhiều nghi vấn
Bưu điện Cầu voi là
một ngôi nhà gồm 2 tầng (trệt và lầu 1). Tại thời điểm xảy ra vụ án, tầng 1 vẫn
sử dụng bình thường. Tại BB khám nghiệm hiện trường ngày 14-1-2011 chỉ ghi đơn
giản như sau: “ Trên lầu là khu vực để máy móc thiết bị, cửa còn khóa, không có
dấu vết cạy cửa”.
Ngày 25-11-2011, luật
sư Trần Hồng Phong đã trực tiếp gặp ông Nguyễn Văn Thu (một trong những người
phụ trách dọn dẹp hiện trường vụ án và chị Lê Thị Thu Hiếu (nhân viên Bưu điện
xã Nhị Thành, bạn thân của hai nạn nhân và là người có mặt tại bưu điện trong
cả ngày 13-1-2008). Đây cũng là hai nhân chứng trong vụ án.
Theo lời chị Hiếu:
“Anh Sol thường ghé thăm Hồng vào buổi tối và mỗi lần đều ngủ lại. Khi Sol ở
lại thì Sol và Hồng ngủ trên lầu 1. Có lần chị Hiếu đã ngủ lại tại bưu cục lúc
có Sol, nên biết rõ như vậy. (Hiếu và Vân ngủ ở phòng bên dưới, Hồng và Sol ở
trên lầu). Tình tiết này cho thấy lầu 1 Bưu điện vẫn được sử dụng bình thường,
hàng tuần có người lên xuống. Và đặc biệt là khi có khách, thì Hồng sẽ ở trên
lầu 1, có mở đèn.
Đặc biệt, anh Thu cho
biết: Lúc khoảng 21h30-22h đêm, anh Thu chở (xe ôm) 2 người khách, đi ngang qua
bưu cục Cầu Voi thì thấy “trên lầu 1 Bưu cục còn sáng đèn. Cổng, cửa phía trước
bưu điện đều đã đóng”.
(Cả hai người đều cam
kết sẵn sàng làm việc với CQĐT để trình bày về thông tin này)
Như vậy, việc sáng hôm
sau 14/1/2008, khi CQĐT khám nghiệm hiện trường thấy cửa lên lầu 1 bị khóa,
điện bị cúp (thể hiện trong BB khám nghiệm hiện trường: vòi nước bị khô, khám
nghiệm bằng ánh sáng tự nhiên, đèn pin) trong khi ông Thu lại khai lúc 22h tối
13/1/2008 trên lầu 1 sáng đèn - cho thấy lúc 22h đêm xảy ra vụ án vẫn còn người
bên trong Bưu Cục. Và sau đó người này đã cắt cầu dao điện.
Tình tiết này cho thấy
2 khả năng:
- Một là có người lạ ở
trên lầu 1 Bưu điện Cầu Voi vào lúc 22h tối 13/1/2008. Người này chắc chắn phải
có sự quen biết thân quen với hai nạn nhân. Vì khi đó cửa bên ngoài đã đóng.
- Hai là cho thấy khả
năng hung thủ đã gây án lân cận thời điểm này, không thể sớm hơn lúc 21h – là
thời điểm người bán trái cây khai Vân đi mua trái cây.
4. Sự mâu thuẫn trong
lời khai về thời điểm nghe tiếng kêu và thời điểm Vân mua trái cây chưa được
làm rõ:
Trong hồ sơ vụ án thể
hiện có sự mâu thuẫn giữa về thời gian hung thủ gây án – theo kết quả và quan
điểm điều tra của CQĐT.
Cụ thể:
Theo “BB ghi lời khai”
chị Huỳnh Thị Kim Tuyền ngày 29-3-2008 (BL 258), là người ngụ ở phía sau Bưu
điện, thì vào khoảng 20h30 phút tối 13/1/2008 chị có nghe tiếng la “ướt ướt”.
Trong khi đó, người
bán trái cây cho Vân là chị Nguyễn Thị Bích Ngân khai (BB ghi lời khai ngày
14/1/2008) như sau: “Vào lúc khoảng 20g 45 – 21g ngày 13/1/2008 tôi đang bán
trái cây thì có 1 cô gái ốm, cao mặc áo sơ mi màu trắng, quần tôi không nhớ rõ,
tóc ngang vai đi bộ lại chỗ tôi mua trái cây. Tôi biết cô gái này làm ở Bưu
điện Cầu Voi, vì cô gái này rất thường mua trái cây ở tiệm của tôi. Sau khi
tính tiền xong tôi có hỏi “sao hôm nay mua nhiều vậy?” , cô gái nói với tôi là
có người đưa tiền mua nên mua nhiều (“có người đưa tiền em kêu em mua nên mua
nhiều dzầy nè”).
Như vậy, đã có sự
chênh lệch về thời gian giữa hai lời khai khoảng 15-30 phút. Đây là quãng thời
gian vật chất rất quan trọng, liên quan và ảnh hưởng toàn bộ đến nội dung và
bản chất vụ án. Đặc biệt là khi quãng thời gian hung thủ gây án giết hai nạn
nhân chỉ diễn ra trong khoảng vài phút. Do vậy, không thể không được xác định,
làm rõ. (Việc CQĐT đã thực nghiệm đoạn đường Hải đi từ tiệm cầm đồ đến Bưu
điện, tính theo đơn vị thời gian từng phút – cho thấy ý nghĩa về thời gian
trong vụ án này là rất quan trọng, dù chỉ là 1 phút)
Xét về mặt logic, thời
gian Vân mua trái cây phải được xem là quan trọng hơn rất nhiều so với thời
gian chị láng giềng nghe tiếng kêu của nạn nhân. Vì nạn nhân không thể bị giết
rồi mới đi mua trái cây!
Thế nhưng CQĐT lại
theo lời khai nghe tiếng kêu – lúc khoảng 20h30, mà bỏ qua lời khai về thời
gian mua trái cây – sau đó từ 15-30 phút. Từ đó dẫn đến việc kết luận thời gian
gây án sớm hơn – liệu có hợp lý và khách quan?
III. Phân tích về khả
năng phạm tội của Nguyễn Văn Nghị
Trên cơ sở hết sức
thận trọng, hiểu rõ tính chất nghiêm trọng của lời tố giác, qua nghiên cứu kỹ
hồ sơ vụ án, từ nguồn thông tin trên báo chí và những thông tin trực tiếp xác
minh được từ những nhân chứng, chúng tôi cho rằng nhiểu khả năng chính Nguyễn
Văn Nghị là hung thủ đã giết hai nạn nhân Hồng và Vân trong đêm ngày 13/1/2008.
Vì những lý do sau
đây:
1. Về ý thức chủ quan:
- Nghị có quan hệ tình
cảm khá sâu đậm và công khai với Hồng, nhiều người biết rõ. Do vậy, khi tới Bưu
điện Cầu Voi vào tối Chủ Nhật ngày 13/1/2008, nhìn thấy “một thanh niên” đang
nói chuyện với Hồng bên trong, chắc chắn về tâm lý Nghị có sự ghen tức, nóng giận.
Thể hiện ở việc Nghị đã bỏ ra ngoài uống cà phê mà không vào bên trong. Sau đó
Nghị đã cãi cọ ở quán cà phê vào lúc khoảng 20h10’.
- Nghị là một thanh
niên nghiện ma túy, quan hệ nam nữ phức tạp (đã biết Hồng có người yêu là
Misol). Với một người như vậy, lại trong trạng thái tâm lý ghen tức và nóng
giận, việc Nghị ra tay sát hại chị Hồng không phải là điều vô lý.
2. Những dấu hiệu
khách quan:
Những dấu hiệu sau đây
tại hiện trường vụ án cho thấy đã có một người khác, vì Hồ Duy Hải không liên
quan/không có những tình tiết này.
2.1. Nguyễn Văn Nghị
chắc chắn đã có mặt tại Bưu điện Cầu Voi lúc khoảng 19h30 tối 13-1-2008 và nhìn
thấy “một thanh niên” đang nói chuyện với Hồng bên trong Bưu điện.
2.2. Tình tiết Nghị có
mặt tại quán cà phê lúc khoảng 20h10’ không/chưa đủ cơ sở để kết luận Nghị
ngoại phạm. Nếu Nghị chỉ đơn giản là tức giận bỏ đi đi uống cà phê rồi về luôn
mà không quay lại Bưu điện Cầu Voi là không hợp lý về logic tâm lý tội phạm.
Mặt khác nếu vậy thì Nghị phải chứng minh được trong đêm 13/1/2008 Nghị đã làm
gì, ở đâu sau khi ra khỏi quán cà phê? Cụ thể là vào các mốc thời gian: 21h,
22h, 23h, 24h và nửa đêm về sáng Nghị đã ở đâu? Ai chứng kiến? Vì thời điểm này
quán cà phê chắc chắn đã đóng cửa. Và đây cũng chính là khoảng thời gian mà
theo chúng tôi hung thủ đã sát hại hai cô gái – như trình bày ở phần trên.
2.3. Vì sao Nghị phải
bỏ trốn trong đêm xảy ra vụ án mạng, đến nửa đêm hôm sau mới về nhà – nếu Nghị
không thực sự liên quan đến vụ án? Vì sao có quan hệ tình cảm/quen biết thân
thiết với hai nạn nhân, mà sáng hôm sau khi nghe tin Hồng và Vân bị sát hại
Nghị lại phải bỏ trốn?
2.4. Kết luận giám
định về việc thức ăn đã tiêu hóa trong dạ dày hai nạn nhân và nhiều tình tiết
khác cho thấy rõ khả năng hai nạn nhân đã bị sát hại vào khoảng từ 21h trở về
sau, chứ không phải là thời điểm 20h30 như kết luận tại Cáo Trạng. Vì vậy, thời
gian Nghị uống cà phê (20h10’) không phải là thời gian ngoại phạm của Nghị.
2.5. Ánh đèn sáng trên
lầu 1 Bưu điện vào lúc 22h đêm cho thấy ít nhất một trong hai nạn nhân đã ở
trên lầu trong đêm hôm xảy ra án mạng. Điều này cũng chỉ ra khả năng có Nghị
(hoặc ai khác, với tư cách là bạn trai của Hồng) có thể đã có mặt trên lầu 1
lúc 22h tối.
2.6. Cửa đi lên lầu 1
bị khóa cho thấy có sự bất thường và khả năng có dấu vết tội phạm. Đáng tiếc là
CQĐT đã bỏ qua một cách đơn giản, khi ghi nhận trong Biên bản khám nghiệm hiện
trường là “Trên lầu là khu vực để máy móc thiết bị, cửa còn khóa, không thấy
dấu vết cạy phá cửa”. Câu hỏi đặt ra là: Chìa khóa đâu? Ai đã khóa cửa? CQĐT
chưa mở cửa ra sao đã biết bên trong chỉ có “máy móc thiết bị”?...vv.
2.7. Dấu vân tay thu
giữ được của ai? Theo Cáo trạng, nêu rõ hung thủ khi giết hai nạn nhân đã thực
hiện hàng loạt động tác bằng tay như : bóp cổ, kéo xác, dùng dao, thớt, ghế đập
đầu, cắt cổ hai nạn nhân. Tại Biên bản khám nghiệm hiện trường ghi nhận : “trên
kính (cửa vào buồng ngủ) có dấu vết đường vân”, “ở mặt trong của kính trên cánh
cửa (buồng vệ sinh) có 1 số dấu vết đường vân”, “trên labo rửa có 1 số dấu vết
đường vân”. Những vết vân tay này đều đã được thu giữ. Như vậy, dấu vân tay tại
hiện trường chắc chắn phải là của hung thủ. Không thể khác được. Theo kết quả
giám định (Bản kết luận giám định số 158/KL-PC21 ngày 11-4-2008) thì: “các dấu
vết vân tay thu được tại hiện trường vụ án không phát hiện trùng với điểm chỉ
10 ngón in trên bản chỉ của Hồ Duy Hải”. Như vậy, câu hỏi không thể không đặt
ra là: Dấu vân tay của ai? Vì sao CQĐT không giám định vân tay của Nguyễn Văn
Nghị?
2.8. Dấu dép trên mặt
ghế:
Theo “Kết luận điều
tra” (BL 386), đêm 13-1-2008 khi vào bưu cục Hải “bỏ dép ở bậc tam cấp và đi
vào”. Như vậy, giả sử chính Hải đã thực hiện hành vi giết Hồng và Vân, thì phải
trong tình trạng không mang dép. Tức là Hải không thể tạo ra dấu dép tại hiện
trường.
Trong khi đó, theo “BB
khám nghiệm hiện trường”, lại ghi nhận “trên mặt nệm ghế có dấu vết máu quệt và
dấu vết đế dép dính những hạt cơm khô”. Vậy ai là người đã để lại dấu dép này?
Từ đôi dép nào?
2.9. Các “vết bầm” ở
chân nạn nhân Nguyễn Thị Ánh Hồng:
Tại “BB khám nghiệm tử
thi” và BB giám định pháp y đều ghi nhận trên cơ thể nạn nhân Hồng “có một số
vết bầm máu làm da sậm màu ở mặt trước đùi chân phải, mặt trước cẳng chân
trái”.
Các vết bầm này là do
tác động của ngoại lực chứ không thể tự nhiên mà có. Vậy ai đã gây ra những dấu
vết này? bằng vật dụng gì ? - Trong khi Hải không hề có bất kỳ lời khai nào nói
đến việc đã đánh hay tác động vào phần chân của nạn nhân Hồng.
2.10. Ai đã mang mút
xốp đến bưu điện Cầu Voi? phải chăng mút xốp dùng để gói “con dao còn mới
tinh”?
Tại Biên bản khám
nghiệm hiện trường còn ghi nhận “trên mặt bàn có một miếng mút xốp màu trắng và
vài mảnh mút xốp đã được cắt vụn trên mặt bàn và rải rác vài mảnh dưới nền
nhà”. CQĐT và cả Tòa án đều cho rằng đây là tình tiết quan trọng, thể hiện tính
khách quan của hiện trường.
Tại BB ghi lời khai
ngày 19-1-2008 của chị Hiếu: “Tôi xác định trên bàn không có loại bộc xốp trắng
nào, tôi cũng không thấy loại xốp này bao giờ. Tôi cũng không biết loại xốp này
là xốp gì cả”. Như vậy, đến lúc 17h ngày 13/1/2008 (là thời điểm chị Hiếu ra
về) tại bưu cục vẫn chưa có mút xốp.
BB hỏi cung bị can
ngày 11-6-2008 Hải khai “tại ghế salon trên bàn lúc tôi và Hồng ngồi có báo tạp
chí, 1 ly nước, điện thoại Nokia đen và mút sốp”. Tức là Hải cũng chỉ thấy, chứ
không phải là người đem mút xốp đến bưu cục.
Vậy, ai đã đem mút xốp
đến Bưu điện? mút xốp dùng làm gì?
Theo lời khai của tất
cả các nhân chứng là dân phòng tại địa phương (Nguyễn Văn Vàng, Nguyễn Văn Thu,
Nguyễn Tuấn Ngọc và Võ Văn Hùng) - những người đã trực tiếp thu dọn hiện trường,
thì sau khi Điều tra viên khám nghiệm hiện trường xong sáng 14/1/2008, đã phát
hiện phía sau tấm bảng dựng ở vách tường một con dao “rất sạch, giống như mới
vừa được để vào chứ không phải là đã để từ lâu. Tôi có sờ thử lưỡi dao thấy rất
bén”.
Điều đáng nói là con
dao này sau đó đã bị vứt bỏ và không giống các con dao mà các nhân chứng cho
rằng có sẵn ở Bưu điện Cầu Voi và đã nhận dạng (về độ cũ mới và kích thước.
Hoàn toàn không có con da nào mới như vậy – xin xem trong Đơn đề nghị giám đốc
thẩm). Phải chăng hung thủ đã chủ động có ý định giết người và đi mua dao thủ
sẵn để đến Bưu điện sát hại hai cô gái? Và mút xốp chính là dùng để bọc con
dao?
2.11. Ai đã tắt đèn
tại Bưu Cục trong đêm xảy ra vụ án?
Theo BB khám nghiệm
hiện trường, diễn ra vào lúc 8h ngày hôm sau 14/1/2008, thì khi tiến vào hiện
trường vòi nước mở nhưng hết nước và việc khám nghiệm tiến hành trong tình
trạng “ánh sáng tự nhiên và đèn pin”.
Theo lời khai của chị
Tuyền (người ở phía sau), thì tại Bưu điện có máy bơm nước hoạt động theo rờ le
tự động. Tức là khi hết nước thì máy bơm sẽ tự động bơm nước.
Hai tình tiết trên cho
thấy cầu giao điện trong Bưu Cục đã bị ai đó đóng (cắt điện hoàn toàn) trong
đêm xảy ra vụ án.
Vậy ai là người đã cắt
điện ở Bưu Cục, khi mà lúc khoảng 22h đêm đó vẫn còn ánh đèn? Trong khi Hồ Duy
Hải không hề có lời khai nào về việc đã cắt điện?
2.12. Có đúng là Hồ
Duy Hải đã đưa tiền cho Vân đi mua trái cây?
Trong Đơn đề nghị giám
đốc thẩm cho Hồ Duy Hải, chúng tôi đã nêu khả năng Hải không thể có mặt tại Bưu
điện Cầu Voi vào thời điểm chưa đến 19h30 tối 13/1/2008. Vì trước đó lúc 19h13’
Hải vẫn đang còn ở tiệm cầm đồ cách Bưu Điện trên 7,5km và sau đó còn làm nhiều
việc khác, không có đủ thời gian.
Nay chúng tôi muốn
trình bày thêm về tình tiết mâu thuẫn trong lời khai về số tiền và việc đưa
tiền cho Vân mua trái cây. Theo Cáo trạng, quy kết Hải là “người thanh niên” và
đã đưa tiền cho Vân đi mua trái cây. Theo Bút lục số 382, Hải “Hải lấy một tờ
tiền polyme (mệnh giá 50.000 đồng hay 100.000 đồng không nhớ rõ) đưa cho Vân
nhờ đi mua trái cây”.
Trong khi đó, lời khai
của chị Nguyễn Thị Bích Ngân, người bán trái cây cho Vân, tại Bút lục 241, thì
“cô gái trả tiền cho tôi gồm 2 giấy polyme mệnh giá 20.000 đồng, cùng một tờ
giấy bạc mệnh giá 10.000 đồng”.
CQĐT đã không tiến hành
đối chất, để xác định có đúng là Hải đã đưa tiền cho Vân hay không? Thậm chí là
có đúng “người thanh niên” là Hải hay không?
IV. Hàng loạt sai sót
và vi phạm thủ tục tố tụng, thể hiện dấu hiệu “chạy tội” cho Nguyễn Văn Nghị
Trong vụ án Bưu Điện
Cầu Voi, có thể khẳng định ông Nguyễn Văn Nghị là người có liên quan đặc biệt
quan trọng, là một nhân chứng trong vụ án và không loại trừ khả năng chính Nghị
là hung thủ giết người.
Thế nhưng, qua hồ sơ
vụ án và những thông tin trên báo chí, đã cho thấy có rất nhiều dấu hiệu về
việc CQĐT đã cố tình “chạy tội” cho Nguyễn Văn Nghị. Dẫn đến khả năng bỏ lọt
tội phạm, làm oan cho Hồ Duy Hải. Chúng tôi xin nêu ra và trình bày một số dấu
hiệu sau đây:
1. Việc có mặt ở quán
cà phê lúc 20h10’ không phải là tình tiết ngoại phạm của Nguyễn Văn Nghị
Nguyễn Văn Nghị dù đã
là đối tượng bị tình nghi, bị CQĐT tạm giữ và lấy lời khai, nhưng sau đó đã
không bị khởi tố. Điều này cho thấy theo quan điểm của CQĐT, Nghị phải có chứng
cứ ngoại phạm.
Qua thông tin trên báo
Pháp luật VN (nêu ở trên), xuất phát từ nguồn tin từ CQĐT, thì tình tiết ngoại
phạm của Nghị là như sau (nguyên văn): “ Nghị đưa ra nhân chứng xác định vào
thời gian từ 20h10 tối 13/1/2008, Nghị đã cùng bạn uống nước tại một quán cà
phê tại thị tứ Cầu Voi. Chủ quán cà phê cũng xác nhận điều này vì tối đó có một
sự việc rất đặc biệt, lúc uống cà phê thì giữa Nghị và một thanh niên khác đã
xảy ra tranh cãi về việc “nhìn đểu" khiến chủ quán phải đến can ngăn”.
Theo quan điểm của
chúng tôi, như đã trình bày, thời điểm 20h10 phút Nghị có mặt ở quán cà phê
hoàn toàn không chứng minh được đây là tình tiết ngoại phạm của Nghị. Vì thời
điểm 20h30 hãy còn rất sớm, Bưu điện còn mở cửa và chưa thể xảy ra việc hai nạn
nhân bị sát hại. Hung thủ chắc chắn đã gây án trễ hơn.
Do vậy, tình tiết Nghị
có mặt ở quán cà phê lúc 20h10’ hay lân cận đến 20h30 không thể chứng minh được
Nghị không phải là hung thủ giết người. Nếu thực sự ngoại phạm, thì Nghị phải
chứng minh được mình đã làm gì sau khi rời khỏi quán cà phê cho tới sáng.
2. Vì sao Nguyễn Văn
Nghị không được đưa vào danh sách “nhân chứng” – kể cả trong trường hợp Hồ Duy
Hải là hung thủ?
Trong vụ án này, Nghị
đã vào Bưu điện Cầu Voi và nhìn thấy “một thanh niên” – được xác định là Hồ Duy
Hải – là người đã giết hai nạn nhân. Như vậy, õ ràng Nghị là NHÂN CHỨNG VÔ CÙNG
QUAN TRỌNG – vì là người biết được các tình tiết liên quan đến vụ án – theo quy
định tại điều 55 Bộ luật tố tụng hình sự.
Vậy tại sao CQĐT lại
không đưa Nghị tham gia tố tụng với tư cách là nhân chứng?
3. Vì sao không tiến
hành đối chất, làm rõ thời gian gây án?
Theo quy định tại Bộ
luật TTHS, khi có sự mâu thuẫn giữa những lời khai thì phải đối chất để làm rõ.
Trong vụ án này, tình tiết về thời gian nạn nhân Vân đi mua trái cây và tiếng
kêu phát ra từ Bưu điện là rất quan trọng – thậm chí tới từng phút, nhưng lại
có sự mâu thuẫn.
Trong khi người bán
trái cây (chị Huỳnh Thị Kim Tuyền) khai thời gian nạn nhân Vân đi mua trái cây
là “Vào lúc khoảng 20g 45 – 21g” thì chị Huỳnh Thị Kim Tuyền khai vào khoảng
20h30 nghe tiếng la “ướt ướt”. Như vậy, có sự chênh lệch về thời gian giữa hai
lời khai khoảng 15-30 phút. Thế nhưng CQĐT đã không tiến hành đối chất, mà lại
lấy theo lời khai nghe tiếng kêu – theo hướng có lợi cho Nghị. Điều này là sai
sót, vi phạm.
4. Vì sao toàn bộ
thông tin, tài liệu có liên quan đến Nguyễn Văn Nghị đều bị rút khỏi hồ sơ vụ
án?
Vụ án tại Bưu điện Cầu
Voi xảy ra tối 13/1/2008, mãi hơn 2 tháng sau Hồ Duy Hải mới bị bắt. Trong thời
gian trước khi Hải bị bắt, CQĐT đã khởi tố vụ án, tiến hành hàng loạt biện pháp
nghiệp vụ, điều tra. Trong đó có việc lấy lời khai, tạm giữ … nhiều nhân chứng,
đối tượng bị tình nghi. Có thể kể đến hàng chục người như: Nguyễn Văn Nghị,
Nguyễn Misol, Lê Thị Thu Hiếu, Đinh Vũ Thường, Hồ Văn Bình, các dân phòng
(Vàng, Hùng, Ngọc …) …vv.
Trong đó, có thể khẳng
định chắc chắn 3 người đã ghé vào Bưu điện Cầu Voi tối 13/1/2008 là anh Đinh Vũ
Thường, anh Hồ Văn Bình và Nguyễn Văn Nghị. Thế nhưng, chỉ có anh Thường và anh
Bình là có Biên bản ghi lời khai trong hồ sơ vụ án. Còn Nguyễn Văn Nghị thì lại
không có.
Việc CQĐT bắt giữ và
lấy lời khai của Nguyễn Văn Nghị cũng được báo chí đăng tải công khai, mọi
người đều biết. Chưa kể về mặt thủ tục, khi CQĐT mời Nguyễn Văn Nghị làm việc
chắc chắn phải có Giấy mời, Biên bản ghi lời khai, Bản tự khai …vv. Thế mà thật
“kỳ lạ” khi tất cả những thông tin liên quan đến Nguyễn Văn Nghị đều đã bị “ai
đó” rút khỏi hồ sơ vụ án một cách bất thường. Chỉ còn vô tình còn lọt lại cái
tên “Nghị” trong bản khai của chị Lê Thị Thu Hiếu và anh Cao Hoàng Anh Tuấn.
Theo qui định tại Bộ
luật tố tụng hình sự, hồ sơ vụ án phải đầy đủ, chính xác, khách quan, bảo đảm
đúng trình tự, thủ tục. Không có điều luật nào nói rằng Cơ quan điều tra được
quyền tự ý rút khỏi hồ sơ hay hủy bỏ những kết quả điều tra, tài liệu ban đầu –
dù không liên quan đến Hồ Duy Hải. Trong hồ sơ hiện vẫn còn Biên bản ghi lời
khai của nhiểu người – thời điểm trước khi Hải bị bắt. Riêng của Nguyễn Văn
Nghị thì hoàn toàn không có.
Chúng tôi cho rằng
việc CQĐT cố tình rút bỏ mọi thông tin, tài liệu liên quan đến đối tượng tình
nghi Nguyễn Văn Nghị ra khỏi hồ sơ vụ án là vi phạm nghiêm trọng quy định tại
Bộ luật tố tụng hình sự. Đây là dấu hiệu rõ ràng nhất, cho thấy có việc “chạy
tội” cho Nguyễn Văn Nghị.
5. Vì sao không tiến
hành cho Nguyễn Văn Nghị nhận dạng hung thủ?
Như đã trình bày ở
trên, Nguyễn Văn Nghị khai có mặt và nhìn thấy một người thanh niên “tình địch”
đang nói chuyện với Hồng tại Bưu điện Cầu Voi vào tối xảy ra vụ án. Khi đó,
Nghị đã tức giận bỏ đi uống cà phê. “Người thanh niên” đó sau này được CQĐT xác
định là Hồ Duy Hải.
Nhưng thật bất ngờ là
trong hồ sơ vụ án không có nhân chứng nào xác định “người thanh niên” đó là
Hải.
Nhân chứng duy nhất là
anh Đinh Vũ Thường, trong các bản khai của mình khẳng định chỉ nhìn thấy “một
thanh niên” và không thể nhận dạng nếu gặp lại (trong bối cảnh ban đêm, ánh
sáng yếu, xa trên 10m). Ngay cả chiếc xe máy mà CQĐT xác định Hảu đã sử dụng
trong đêm gây án anh Thường cũng không nhận dạng được.
Vậy tại sao Nguyễn Văn
Nghị là người đã nhìn thấy “người thanh niên” tại Bưu điện Cầu Voi – rất quan
trọng - thì CQĐT lại không cho Nghị nhận dạng Hồ Duy Hải? Phải chăng là vì muốn
“xóa” mọi dấu vết về Nghị, nên CQĐT đã không cho Nghị nhận dạng Hải?
6. Vì sao không giám
định vân tay của Nguyễn Văn Nghị?
Theo Cáo Trạng số
97/QĐ.KSĐT, Hồ Duy Hải là hung thủ giết người, đã dùng tay thực hiện hàng loạt
động tác như: đánh, bóp cổ, kéo, dùng dao, thớt, ghế đập đầu, cắt cổ hai nạn
nhân. Tại Biên bản khám nghiệm hiện trường ghi nhận : “trên kính (cửa vào buồng
ngủ) có dấu vết đường vân”, “ở mặt trong của kính trên cánh cửa (buồng vệ sinh)
có 1 số dấu vết đường vân”, “trên labo rửa có 1 số dấu vết đường vân”.
Như vậy, có thể khẳng
định 100% những dấu vân tay thu giữ được phải là của hung thủ giết người. Kết
quả giám định đã cho thấy đó không phải là vân tay của Hồ Duy Hải.
Với quan điểm cho rằng
Nguyễn Văn Nghị nhiều khả năng chính là hung thủ giết người, chúng tôi cho rằng
cần phải tiến hành giám định dấu vân tay của Nghị so với dấu vân tay thu giữ
tại hiện trường. Thậm chí đây là điều quan trọng bậc nhất, là chứng cứ quan
trọng và trực tiếp nhất chứng minh ai là hung thủ thật sự.
Thế mà thật đáng ngạc
nhiên trong suốt quá trình điều tra vụ án, CQĐT đã không thực hiện việc giám
định vân tay của Nguyễn Văn Nghị. Vì sao?
V. Những tình tiết oan
sai cơ bản của Hồ Duy Hải
Suốt 8 năm qua, gia
đình chúng tôi (và các luật sư) đã liên tục kêu oan, gửi đơn đề nghị giám đốc
thẩm đối với bản án kết tội Hồ Duy Hải. Lý do: chúng tôi thấy rằng quá trình
điều tra, xét xử phiến diện, thiếu khách quan, bỏ qua tình tiết ngoại phạm của
Hải. Kết luận trong bản án không phù hợp với các tình tiết khách quan của vụ
án. Vi phạm nghiêm trọng thủ tục tố tụng, làm sai lệch hồ sơ vụ án.
Trong đơn này, chúng
tôi chỉ xin nêu ngắn gọn một số ý chính về dấu hiệu oan sai của Hồ Duy Hải,
song có liên quan đến việc xác định Nguyễn Văn Nghị có phải là hung thủ hay
không. Đó là:
1. Dấu vân tay thu giữ
tại hiện trường không phải là của Hồ Duy Hải:
Theo kết quả giám định
(Bản kết luận giám định số 158/KL-PC21 ngày 11-4-2008), kết luận “các dấu vết
vân tay thu được tại hiện trường vụ án không phát hiện trùng với điểm chỉ 10
ngón in trên bản chỉ của Hồ Duy Hải”. Đây là chứng cứ ngoại phạm quan trọng và
rõ ràng nhất, đủ cơ sở khoa học chứng minh Hải không thể là thủ phạm giết
người.
Vậy dấu vân tay của
ai? tại sao CQĐT giám định vân tay Hồ Duy Hải mà không giám định vân tay Nguyễn
Văn Nghị?
2. Không có ai nhận
diện Hồ Duy Hải có mặt tại bưu điện Cầu Voi vào buổi tối xảy ra vụ án:
Theo Cáo trạng, Hải có
mặt tại bưu điện Cầu Voi lúc “khoảng 19h30” tối 13-1-2008. Có “nhân chứng Đinh
Vũ Thường thấy Hải ngồi trong Bưu điện lúc 19 giờ 39 phút 22 giây”.
Tuy nhiên thực tế anh
Đinh Vũ Thường khai (BB ghi lời khai ngày 31-3-2008) chỉ thấy một thanh niên.
Trong các bản khai, anh Thường chưa bao giờ nói đã nhìn thấy Hải mà chỉ thấy
thấp thoáng “một thanh niên” bên trong bưu điện - tầm nhìn bị ngăn cách qua một
lớp kính, khoảng cách xa (6-12m), điều kiện ánh sáng ban đêm. CQĐT cũng chưa
từng cho anh Thường nhận dạng Hải. Thậm chí nếu có cho nhận diện thì anh Thường
không thể nhận dạng được Hải.
Ngày 7-12-2011, luật
sư Trần Hồng Phong đã trực tiếp gặp anh Thường. Anh Thường khẳng định mình
không thể nhận diện “người thanh niên” được. Việc Cáo Trạng ghi anh đã “nhìn
thấy Hải” là sai sự thật.
3. Qui kết giết người
bằng dao, ghế nhưng không hề thu giữ được tang vật nào:
Theo Cáo Trạng, đã quy
kết Hải dùng ghế, thớt và dao (đều của Bưu điện) đánh và cắt cổ hai nạn nhân
Hồng và Vân. Thế nhưng quá trình khám nghiệm hiện trường không hề phát hiện hay
thu giữ tang vật nào (vì không có dấu vết liên quan).
Sau đó, CQĐT đã tự ý
đi mua dao, thớt và lấy một chiếc ghế khác (hoàn toàn không đúng về kích thước”
để “minh họa” cho quan điểm kết tội của mình.
4. Cán bộ điều tra
chỉnh sửa lời khai, biên bản trái qui định, làm sai lệch hồ sơ vụ án:
Theo điều 132 BLTTHS,
“trường hợp có bổ sung sửa chữa Biên bản thì bị can và điều tra viên cùng ký
xác nhận”. “Nghiêm cấm ĐTV tự mình thêm, bớt hoặc sửa chữa lời khai của bị
can”.
Tuy nhiên, trong hồ sơ
vụ án có nhiều nội dung, câu chữ trong các Biên bản ghi lời khai, Hỏi cung bị
can, nhân chứng đã bị xóa bỏ, sữa chữa – theo hướng để “khớp” với các tình tiết
khách quan - mà không hề có chữ ký xác nhận của bị can và ĐTV. Trong khi đây
đều là những tình tiết rất quan trọng. Chúng tôi chỉ xin nêu 3 trường hợp cụ
thể sau:
- Tại “Biên Bản hỏi
cung bị can” ngày 11-6-2008 (BL 92), lời khai của Hải về số bịch trái cây trên
bàn salon bị sửa từ số “1” thành số “2”.
- Tại “Bản ghi lời
khai” (BL 197, 198) của nhân chứng Lê Thị Thu Hiếu đã bị sửa chữa về kích thước
con dao. Cụ thể đã sửa chiều dài con dao từ 35cm thành 30cm, phần lưỡi từ 25cm
chuyển thành 20cm.
- Tại “Biên bản ghi
lời khai” của anh Thường ngày 31-3-2008 ghi thêm câu “tôi nghĩ sẽ nhận dạng
được”. Sau câu “tôi không nhìn thấy một con số nào hết”. Trong Biên bản nhận
dạng ngày 31-3-2008 (cũng của anh Thường), tại trang 2, ghi thêm câu “biển số
H5-0842”.
Ngoài ra, tình tiết
rút toàn bộ những thông tin về Nguyễn Văn Nghị - như đã trình bày ở trên chính
là bằng chứng cho thấy hồ sơ vụ án bị làm sai lệch.
VI. Kiến nghị:
Qua những điều trình
bày trên đây, chúng tôi tố giác dấu hiệu phạm tội của Nguyễn Văn Nghị tới cơ
quan chức năng. Với niềm tin và mong muốn vụ án được xem xét, điều tra và xét
xử lại một cách thật sự khách quan, tránh bỏ lọt tội phạm và không làm oan cho
con chúng tôi.
Chúng tôi kính chuyển
và đề nghị các cơ quan chức năng Trung Ương, trong phạm vi thẩm quyền và trách
nhiệm của mình, xác minh làm rõ và giải quyết những đề nghị sau đây của chúng
tôi:
1. Làm rõ tình tiết
đêm 13/1/2008, sau khi rời khỏi quán cà phê (lúc khoảng 20h10) ông Nguyễn Văn
Nghị đã làm gì? Ở đâu?
2. Làm rõ tình tiết
ánh đèn sáng trên lầu 1 lúc 22h tối 13/1/2008. Ai đã lên lầu 1 và cắt điện tại
Bưu điện Cầu Voi vào tối 13/1/2008?
3. Xác định khoa học
về thời gian chết của hai nạn nhân Hồng và Vân. Qua đó xác định chính xác được
thời gian gây án của hung thủ.
4. Tiến hành giám định
vân tay đối với Nguyễn Văn Nghị, so sánh với mẫu dấu vân tay của hung thủ thu
giữ tại hiện trường.
5. Giải thích vì sao
không triệu tập Nguyễn Văn Nghị là nhân chứng trong vụ án? Vì sao toàn bộ thông
tin, tài liệu, lời khai của Nguyễn Văn Nghị đều đã bị rút ra khỏi hồ sơ vụ án?
Chúng tôi có niềm tin
chắc chắn rằng nếu làm rõ các tình tiết trên – thực tế hoàn toàn có khả năng
làm được, sẽ xác định được chính xác ai là hung thủ đã giết hai nữ nhân viên
tại Bưu điện Cầu Voi. Theo đơn tố giác này, chúng tôi tin rằng đó chính là
Nguyễn Văn Nghị.
Để kết thúc, xin nói
thêm là trong nhiều năm qua, chúng tôi có nhận được nhiều thông tin phản ánh
Nghị là hung thủ giết người. Thậm chí có tin nói rằng vì Nguyễn Văn Nghị có
quan hệ bà con với một cán bộ cao cấp, nên được thoát tội. Hồ Duy Hải bị ép là
hung thủ, là để “thế mạng” cho Nghị. Chúng tôi không có điều kiện và thẩm quyền
xác minh, nên chỉ xin nêu ra ở đây như một nghi vấn, thông tin tham khảo.
Kính mong những đề
nghị trên đây sẽ được xem xét, giải quyết theo đúng quy định của pháp luật. Xin
chân thành cám ơn.
Người làm đơn
Nguyễn Thị Loan
(Đã Ký)
*******
Nguyễn Duy Hải và Hồ
Duy Hải là mấy người?
Trong 2 ngày 4 và
5/12/2014, gần 50 phóng viên đã đến TAND tỉnh Long An làm thủ tục đăng ký tham
dự buổi họp báo với bộ phận văn phòng của Tòa án tỉnh. Buổi họp báo bắt đâu lúc
15h ngày 5/12/2014. Chủ trì phiên họp là ông Lê Quang Hùng - Phó Chánh án TAND
tỉnh Long An.
Tại buổi họp báo, ông
Lê Quang Hùng bắt đầu thông tin lại về vụ án, xử sơ thẩm, phúc thẩm và việc bản
án không được kháng nghị, Chủ tịch nước bác đơn ân giảm án tử hình của Hồ Duy
Hải.
Các phóng viên bắt đầu
đặt những câu hỏi chất vấn về những vấn đề chưa được làm rõ của vụ án này như:
dấu vân tay tại hiện trường không phải của Hồ Duy Hải vậy thì của ai?; thời
gian xảy ra vụ án mạng trong cáo buộc Hồ Duy Hải phạm tội không hợp lý; lời
khai của những nghi can đầu tiên tại sao không có trong hồ sơ? Việc các nhân
chứng đi mua thớt, dao về làm vật chứng vụ án là do ai chỉ đạo, có phù hợp với
quy định của pháp luật hay không?.
Ngoài ra, phóng viên
báo Lao Động còn cung cấp cho ông Lê Quang Hùng quyết định phê chuẩn lệnh bắt
khẩn cấp của Viện KSND tỉnh Long An ngày 22.3.2008 đối với Nguyễn Duy Hải –
không phải Hồ Duy Hải. Vậy, Nguyễn Duy Hải và Hồ Duy Hải là mấy người? Nguyễn
Duy Hải thực sự là ai? Đối với câu hỏi này, ông Hùng không có câu trả lời thỏa
đáng, và cho rằng kết quả cuối cùng vẫn là Hồ Duy Hải.
Với các câu hỏi khác,
ông Lê Quang Hùng nói không có quyền đánh giá chứng cứ, và cũng không trả lời
cụ thể vì bản án đã có hiệu lực pháp luật; bởi Chánh án Tòa án tối cao, Viện
trưởng viện KSND Tối cao cũng đã đánh giá thông tin và chứng cứ của vụ án rồi.
Tuy nhiên, vẫn theo ông Hùng, nếu các nhà báo đã thu thập chứng cứ liên quan
đến vụ án thì có thể cung cấp cho TANDTC và VKSNDTC, vì các cơ quan tố tụng ở
Long An đã hết thẩm quyền đối với vụ án.
Tất cả các phóng viên
tham dự cuộc họp báo đều không được ghi âm, quay phim, chụp hình theo yêu cầu
của Chánh Văn phòng TAND tỉnh Long An. Tại cuộc họp, ông chánh văn phòng và các
bảo vệ tòa án đứng bên trong và giám sát chặt việc này.
(Nguồn: Tổng hợp)
PS. Rất cảm ơn các anh
đã dành thời gian đọc email này, và nếu có thể, làm một điều gì đó, dù muộn -
nhưng nếu có cơ may cứu được mạng sống của một Con Người vô tội thì đây là một
việc làm ý nghĩa và đáng làm nhất. Bằng mọi cách, tạm dừng thi hành án tử hình
với tử tù Hồ Duy Hải để làm rõ lại, điều tra cẩn trọng các vấn đề vi phạm của
cơ quan điều tra Long An đã nêu để bảo đảm xét xử đúng người đúng tội dù có
phải tốn công sức đến đâu đi nữa cũng rất nên làm. (Tôi không hề quen biết Hồ
Duy Hải hay bất cứ ai liên quan, cũng như trước đó không hề quen biết bất cứ ai
đã hy sinh hay tham gia trận thảm sát Gạc Ma, nhưng lương tâm thấy cần làm một
điều gì đó giúp ích cho họ thì rất nên làm, xin các anh hiểu tôi gửi thư này
không vì bất kỳ mục đích gì khác).
Một lần nữa, rất trân
trọng chân thành cảm ơn các anh !
Thành phố Hồ Chí Minh
rạng sáng 9/5/2020
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét