Thứ Hai, 13 tháng 1, 2020

ĐIẾU VĂN PHÚNG CỤ LÊ ĐÌNH KÌNH.



Hỡi ơi! Trời sầu đất thảm,
Gió giật, bão dâng!
Đồng Tâm như gợn sóng thần
Tan hoang nhà cửa, nhân dân kinh hoàng
Nửa đêm, cướp cạn nhập làng
Súng, găm, đạn nổ, sân loang máu người!
Oán than dậy cả đất trời!
Công an, bộ đội giết người thẳng tay!
KÌNH ngư cũng phải phơi thây
LÊ ĐÌNH oan thác, thân này bụi tro.

Nhớ thuở ấy, Cụ Kình chiến sĩ
Một đảng viên oai vĩ xung phong
Nước non: dâng hết một lòng
Tưởng đâu Tổ Quốc dâng vòng hoa trao
Tưởng như thế là vào lịch sử
Trả nợ non sông, chiến sử ghi công
Ai ngờ, khi đã hết lòng
Tuổi già bị lũ lòng tong rỉa mồi
Có mảnh đất, mấy đời gầy dựng
Một ngày kia, bọn chúng ác tâm
Đùng đùng trang bị dao găm
Trời chưa hừng sáng, chúng đâm chết người!
Muốn cướp đất, mặc lời khinh ghét!
Muốn lấy nhà, phải giết người thôi!
Mặc dân than khóc không nguôi
Kệ cho đất ruộng, núi đồi tan hoang!
Nhân dân vô sản thác oan
Để cho Đảng nhét đầy vàng vào kho
Chữ “Xã Hội” bay theo chiều gió
Nghĩa “Cộng Hòa” cũng bó theo người
“Tự do, Dân Chủ” nực cười
Đảng ta làm chủ, còn người làm heo.
Thôi, cụ nhá! Nghỉ yên một nẻo
Lìa cuộc đời bạc bẽo lắm thay
Trở về Quốc Tổ xum vầy
Kình Ngư vùng vẫy trên mây, mỉm cười.
Dân Đồng Tâm Kính cẩn dâng hương.
Ngày 10 tháng 1 năm 2020.
Bắc Kỳ Di Cư Chu Tất Tiến ghi chép.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét