Cô Phạm Đoan
Trang, 43 tuổi, đã bị tuyên án 9 năm tù vì tội “Tuyên truyền chống Nhà nước”
theo luật Hình sự của đảng Cộng sản. Luật sư Đặng Đình Mạnh kể, có lúc tòa tạm
ngưng, cô Đoan Trang quay lại nhìn về phía người mẹ đang ngồi phía
sau khoảng 5 mét. Bà Bùi Thị Thiện Căn, hơn 80 tuổi, đã nắm tay, đưa một
ngón cái lên: “Con là Số Một!”
Có 5 luật sư bào chữa cho Phạm Đoan
Trang, các ông Đặng Đình Mạnh, Nguyễn Văn Miếng, Lê Văn Luân, Ngô Anh Tuấn và
bà Phạm Lệ Quyên. Luật sư Mạnh nhận xét, “Có lẽ, chỉ có dòng máu anh thư chảy
trong huyết quản người mẹ Việt mới có thể luân chuyển, hun đúc nên tinh thần
kiên cường của một Đoan Trang mà chúng tôi phải ngả mũ từ rất xa.”
Phạm Đoan
Trang đã sáng lập tạp chí “Luật Khoa” giúp người Việt Nam hiểu luật pháp để tự bảo vệ
quyền lợi của mình. Cô làm báo từ năm 2000 cho đến 2013, cộng tác với gần mười
cơ quan báo chí trong nước, như VnExpress, Vietnamnet, báo Pháp Luật Thành Phố
Hồ Chí Minh, đài truyền hình VTC, vân vân.
Năm 2014, cô
qua Mỹ nhận học bổng nghiên cứu của tổ chức Villa Aurora & Thomas Mann
House và thư viện Feuchtwanger tại đại học nam California (University of
Southern California- USC). Năm 2015 Phạm Đoan Trang tham gia cuộc biểu tình ôn
hoà “bảo vệ cây xanh” và bị công an đánh gãy cả hai chân. Cô đã xuất bản những
cuốn Phản kháng phi bạo lực, Cẩm nang nuôi tù, Chính trị
bình dân, tất cả hơn 10
tác phẩm tranh đấu. Cô bị bắt giam thêm nhiều lần nữa.
Tại sao sau khi công tố viên đề nghị bản
án từ 7 đến 8 năm tù, quan tòa lại tăng lên thành 9 năm?
Vì Đảng Cộng sản đang sợ. Đó là nhận xét
của một tờ báo ở Berlin, nước Đức, ngay lập tức khi loan tin bản án.
Ông Dương
Hồng Ân ở Đức giới thiệu nhật báo TAZ tường thuật phiên tòa, dưới tiêu đề “Tự
Do Báo Chí ở Việt Nam (Pressefreiheit in Vietnam). Báo này viết tựa: “Chín năm tù cho
nhà báo nữ” (Neun Jahre Haft für Journalistin). TAZ giải thích, “Chế độ độc tài đưa
ra bản án quá nặng, chắc vì họ sợ…” Nhờ bản tin này, độc giả được biết “Việt
Nam đứng hàng thứ 175 trong số 180 quốc gia, trong bảng xếp hạng “tự do báo
chí” của Tổ chức Phóng viên Không Biên giới.“
Tại sao Đảng sợ Phạm Đoan Trang? TAZ
viết rằng họ “sợ dân chúng các làng” sẽ tiếp tục tranh đấu mạnh hơn. Một tháng
trước khi bị bắt vào năm ngoái, cô Trang cùng với Will Nguyễn (ở Mỹ) đã công bố
hồ sơ về làng Đồng Tâm, ngoại ô Hà Nội, dân làng phản đối chế độ cộng sản tịch
thu đất đai rồi bị đàn áp tàn nhẫn. TAZ ghi nhận “Hai người dân xã Đồng Tâm đã
bị án tử hình, những người khác đã bị kết án tù nhiều năm.”
Báo TAZ cũng loan những tin mà dân Việt
Nam trong nước không hề biết, vì không báo, đài nào nói đến: Ngày Thứ Hai trước
phiên tòa, tổ chức quốc tế Theo dõi Nhân quyền (Human Rights Watch) đã yêu cầu
Cộng sản Việt Nam trả tự do cho Phạm Đoan Trang ngay lập tức. HRW kết tội cộng
sản đã vi phạm Công Ước Quốc tế về Quyền Tự do mà họ đã ký kết năm 1982. Báo
TAZ còn nhắc lại, vào năm 2017 tổ chức nhân quyền “People in Need” ở Cộng Hòa
Tiệp (Czech) đã tặng cô Đoan Trang giải Người Với Người (Homo-Homini Preis), và
năm 2019 tổ chức Phóng viên Không Biên Giới đã trao tặng cô giải “Tự Do Báo
chí.” Trung tâm PEN ở Đức tuyên dương Phạm Đoan Trang là thành viên danh dự;
yêu cầu nhà nước CSVN phải trả tự do cho cô.
Giáo sư Nguyễn Quang A (1) cho thấy một
lý do khác khiến Đảng sợ Phạm Đoan Trang: Vì chính cái tội danh “chống nhà
nước” họ cáo buộc cho cô đã là phi lý. Ông viết, “… xét về mặt nguyên tắc chẳng
ai có thể chống lại một nhà nước cả …, nhưng ai cũng có quyền chống một chính
quyền … khi chính quyền ấy làm bậy…”
Nhà báo Tuấn
Khanh cũng nhìn thấy Đảng đuối lý. Vì đuối lý nên “văng tục.” Đảng sợ Phạm Đoan
Trang vì cô “chủ trương đấu tranh bằng lý lẽ, chữ nghĩa.” Còn Đảng thì không
nghĩ ra lý lẽ! Bí quá, Đảng phải dùng những hành động thô bạo, ngôn ngữ, hạ
cấp. Tuấn Khanh kể lại năm 2017, sau khi Đoan Trang xuất bản cuốn Chính trị
Bình Dân ở nước
ngoài rồi bị bắt, cô được dẫn vào phòng giam. Sau khi cô hỏi đi hỏi lại tại sao
lại bỏ tù cô, không ai trả lời được một câu. Thay vì nói “tôi chỉ làm theo lệnh
trên,” một anh công an trẻ chỉ tay vào mặt cô, quát lên, “Địt mẹ con mặt l…!”
Đó là thứ lý lẽ, chữ nghĩa quen thuộc của Đảng.
Bản án 9 năm tù chính là thứ ngôn ngữ
“Đ.M.” của những kẻ vô học khi bị đuối lý. Nguyễn Quang A thấy bản án 9 năm
giống như vậy: “… chỉ những kẻ yếu mới dùng đến những biện pháp đàn áp thô bạo
như thế…” Nhưng ông cũng thấy hậu quả là “chỉ khiến nhiều người quyết tâm hơn!”
Hơn nữa, “nhiều người nhìn thấy hành động phi pháp của chính quyền, và như thế
thực sự hại cho chính quyền.”
Một ngày sau bản án cho cô ĐoanTrang,
nhà phản kháng Trịnh Bá Phương và bà Nguyễn Thị Tâm đã bị kết án tù 10 năm và 6
năm. Bà Tâm góp mặt, như một phụ nữ đòi dân chủ tự do, cùng với Lê Thị Công
Nhân, Tạ Phong Tần, Huỳnh Thục Vy, Nguyễn Ngọc Như Quỳnh, vân vân. Có lẽ Đảng
Cộng Sản sợ các phụ nữ đấu tranh nhiều hơn nam giới. Vì khi họ lên tiếng nói
ảnh hưởng sẽ mạnh hơn. Những nhà lãnh đạo đầu tiên đòi độc lập cho dân tộc Việt
Nam là các Bà Trưng và Bà Triệu. Quân Hán, quân Ngô đã đánh bại các bà. Nhưng
Lịch sử mãi mãi ghi danh các vị nữ anh hào.
Lời nói sau chót của Phạm ĐoanTrang nói
đến một phiên tòa của lịch sử: “Các anh, các chị có thể bỏ tù tôi và hả hê đắc
thắng vì đã xóa bỏ được một cái gai trong mắt các anh chị nhiều năm nay; nhưng
mãi mãi các anh chị không xóa bỏ được tiếng xấu, độc tài, phi dân chủ, phản dân
chủ. Vì con thú mãi mãi là con thú, nó không bao giờ có thể trở thành người
được.”
Sau khi đọc tin bản án 9 năm, Phạm Thị
Hoài đã nhìn lại lịch sử nước Đức, nơi cô đang sống, nhắc lại một lời tuyên án:
“Không có gì ô danh một dân tộc văn hiến hơn là khoanh tay chấp nhận sự cai trị
của một tập đoàn lãnh đạo vô trách nhiệm và chỉ tuân theo những bản năng tăm
tối. Nếu dân tộc này đã mất hết mọi phẩm giá cá nhân và chỉ còn là một đám đông
vô hồn và hèn nhát, vâng, nếu vậy thì dân tộc ấy xứng đáng diệt vong.” Đó là
lời của cô sinh viên Sophie Scholl, 21 tuổi, kêu gọi người Đức chống Đức Quốc
xã. Cô bị bắt và bị giết. Nhưng lời buộc tội của cô đã được lịch sử ghi nhớ.
Phạm Đoan Trang cũng tuyên án. Sau cùng,
Lịch sử sẽ phê phán. Đảng Cộng sản sẽ không thoát tội trước phiên tòa của Lịch
sử.
N.N.D.
Nguồn: https://www.voatiengviet.com/a/dang-so-pham-doan-trang/6357245.html
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét