Mấy năm nay
,ngày nào tôi cũng mở VNTB để xem, không sót bài nào.Vì tôi thấy đó
là một món ăn tinh thần của mình.Cảm ơn và hoan nghênh VNTB, và những
cây bút, đặc biệt là Phạm Chí Dũng, sắc sảo, nhiều hào khí.Tôi mong
điều này,ngày càng đậm chất tân văn của Sài gòn .(Tôi đọc tân văn
Sài gòn từ 48 của thế kỷ trước,và nhận thấy như thế. Có một chất
tân văn Sài gòn không thể lẫn.Đáng tiếc nay đang bị nhạt nhòa.Tân văn
là do các nhà báo Sài gòn xưa dịch từ tiếng nouvelles, news-báo chí.)
VNTB lên
năm, hơn hai tuổi so với tuổi vào đời của Thánh Gióng.Cao Bá Quát đã
dâng đôi câu đối, nay vẫn còn bên Đền Gióng Bắc Ninh:
Phá tặc đãn hiềm tam tuế vãn,
Đằng vân do hận cửu thiên đê.
Nghĩa là:
Đánh giặc còn hiềm ba tuổi là muộn.Bay lên mây lại hận vẫn thấp
chín tầng trời .
Cho nên lên
năm mà già dặn những ngọn bút,lại thêm hận chưa có một tầng trời
của tự do báo chí!Ngày xưa Thánh Gióng đánh giặc ngoại xâm. Nay ta
phải vừa chống giặc Tàu phương bắc, lại phải quyết liệt chống giặc
nội xâm, đang cướp của Dân lại còn phá hoại Đất nước mọi bề.Tôi xin
phép Cụ Cao sửa lại câu đối để tặng Hội Nhà Báo Độc Lập và VNTB:
Chống giặc
lên năm đâu có trễ,
Tân văn còn
hận chữa tự do.
Xin các
anh, chị lưu ý, khi Mác còn trẻ, nghĩa là Mác chưa làm cộng sản,Mác
đã nói rất hay về báo chí: “Ở đâu có báo chí ở đó có Tự Do Báo
chí!”./.
Nguyễn Khắc Mai
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét