Thứ Năm, 10 tháng 12, 2020

ĐỐI LUẬN CHỐNG HOẠN BỊNH

 

Làm sao đối thoại được với các lãnh đạo của ĐCSVN? khi độc đảng đã làm nên độc thoại từ tuyên giáo tới tuyên truyền. Làm sao đối thoại được với các lãnh đạo của ĐCSVN? khi độc đảng là mẹ đẻ của độc tài dù các lãnh đạo này bất tài trong mọi chính sách, vắng chuyên tài, rỗng đa tài. Làm sao đối thoại được với các lãnh đạo của ĐCSVN? khi độc đảng là cha nòi của độc trị dù các lãnh đạo bất tài này không hề biết quản trị từ chính trị tới kinh tế, từ văn hóa tới giáo dục, từ con người tới môi trường… Làm sao đối thoại được với các lãnh đạo của ĐCSVN? khi độc đảng có tổ là độc quyền chỉ biết tham quyền để bám quyền, lạm quyền để cực quyền, loạn quyền vì cuồng quyền. Làm sao đối thoại được với các lãnh đạo của ĐCSVN? khi độc đảng có tông là độc tôn để độc lợi, biến đặc quyền để đặc lợi, vụ lợi vì tư lợi.

Nếu độc đảng sinh bầy đẻ đống ra một loạt: độc tài, độc trị, độc quyền, độc tôn… thì làm sao đối thoại được với các lãnh đạo của ĐCSVN? đối thoại là để đối luận, trực luận để trao luận, cụ thể là để vứt đi độc luận có trong độc ngôn. Vì độc thoại, tức là mình nói mình nghe, thì hậu quả trực tiếp là tự tạo ra độc ngu, độc đần, độc dại, độc dốt, mà không biết là chính họ ngu, đần, dại, dốt. Lịch sử của ĐCSVN chỉ là đảng sử, diệt đối thoại để chuyên chính, triệt đối luận để độc ngôn. Từ lãnh tụ lập đảng tới lãnh đạo hiện nay của ĐCSVN, họ không dám đối thoại với trí thức vì họ vô tri ngay trên ý thức hệ vô sản mà họ tuyên truyền, họ không dám đối luận với nhận thức của xã hội dân sự vì họ vô minh ngay trong chính sách của họ. Không dám trực luận với dân tộc, vì họ vô luận trước các giá trị của cộng hòa (tự do, công bằng, bác ái), trước các giá trị của nhân quyền tiếp dân chủ để đón đa nguyên bằng đa trí, đa tài, đa năng, đa lực, đa hiệu… chính là bản lai diện mục của đa luận là gốc, rể, cội, nền của đối luận làm nên sung lực của đối thoại

Không biết đối thoại, không muốn đối luận, nên không biết nghe, không biết nghe nên không hiểu, không hiểu nên không thông cảm, nên đừng trông chờ họ thấy nỗi khổ của đồng bào, thấu niềm đau của đồng loại. Theo tâm lý học, sống trong độc thoại, mình nói mình nghe là tâm bịnh biến đơn lẻ thành tự cô độc hóa mình. Theo phân tâm học sống trong độc thoại bằng độc luận là loại tâm bịnh biến cô độc thành tự ngộ độc. Theo tâm thần học, độc luận bằng độc quyền là loại tâm bịnh biến cuồng quyền thành tử quyền. Tờ khai sinh cũng sẽ là tờ khai tử của mẹ đẻ cha nòi độc đảng sinh đống đẻ đàn ra độc tài, độc trị, độc quyền, độc tôn… Tà kiếp của các lãnh đạo của ĐCSVN là đây! Đã được nhận diện bằng sử luận, có nội dung của sử tính, mang nội hàm của sử học, mặc dầu chưa thành văn bản chính thức trong hiện sử, nhưng trước hết thì đây cũng chính là thảm sử của Việt tộc hiện nay, phải sống dưới một chế độ mang tâm bịnh độc đảng, mang ác bịnh độc quyền, mang hiểm bịnh độc tôn.

Một chế độ mang tâm bịnh, một cơ chế kham hiểm bịnh, một chính quyền lậm ác bịnh, thì thể lực, trí lực, tâm lực của các lãnh đạo của ĐCSVN đều trong tình trạng trọng bịnh, đây là bi hài kịch từ lảnh tụ sinh ra đảng tới các lãnh đạo đang nắm quyền trong đảng; mà đây cũng là họa kịch cho dân tộc, hoạn kịch cho xã hội, nạn kịch cho đất nước và đã là thảm kịch cho giống nòi. Hãy đi sâu vào giải luận bằng diễn luận của Nguyễn Du: ma đưa lối quỷ dẫn đường, để thấy cho thấu là tà tâm trong quỷ trí của các lãnh đạo của ĐCSVN không còn là hiện trạng của đám lãnh đạo, thực trạng của chế độ, mà nó đã là thảm trạng trùm phủ lên xã hội, dân tộc, đất nước, giống nòi. Vì từ khi ĐCSVN cướp được chính quyền, nó là một thảm trạng trùm phủ lên mọi nhân lộ của sự thật, mọi ánh sáng của chân lý, mọi chân trời của lẽ phải.

Nạn kiếp của Việt tộc hiện nay không những ngày ngày càng xa rời quỷ đạo phát triển đất nước, tiến bộ dân tộc, văn minh giống nòi, mà còn rơi vào nghịch lộ của âm đạo qua xuất khẩu lao động, trai thì lao nô, gái thì nô tỳ cho các quốc gia láng giềng mà trước đây từ lý trí tới trí tuệ không hơn gì Việt tộc. Các quốc gia láng giềng châu Á này chỉ vượt qua lưng, qua vai, qua đầu người Việt để đóng vai chủ người Việt đang phải làm tôi tớ cho họ chỉ từ khi ĐCSVN cướp được, nắm được, cầm được quyền chính trị trên đất nước Việt. Chính tâm bịnh, hiểm bịnh, ác bịnh của các lãnh đạo của ĐCSVN đang khốn kiếp hóa cả một dân tộc! Chính các lãnh đạo của ĐCSVN đang điếm nhục hóa cả một giống nòi! Vì tâm bịnh, hiểm bịnh, ác bịnh làm nên hoạn bịnh trong não bộ của các lãnh đạo của ĐCSVN không chỉ thuộc về không gian tri thức luận của tâm lý học, phân tâm học, tâm thần học, mà nó đã ô nhiễm hóa đạo lý tổ tiên, đã ô nhục hóa đạo đức dân tộc, đã ô trọc hóa luân lý giống nòi.

Tất cả các chuyên ngành của khoa học xã hội nhân văn khi nghiên cứu, khảo sát, điều tra, điền dả về nhân kiếp Việt tộc hiện nay phải có tuệ giác liêm chính để giải thích mà giải luận tâm bịnh, hiểm bịnh, ác bịnh của các lãnh đạo của ĐCSVN. Đây chính là nội lực của tuệ giác làm nên sung lực của đối luận để trực luận trước độc đảng đã sinh bầy đẻ đống ra một loạt: độc tài, độc trị, độc quyền, độc tôn… Tất cả các chuyên nghành của khoa học xã hội nhân văn phải thấy cho thấu hoạn bịnh của các lãnh đạo của ĐCSVN qua phương pháp luận phối hợp phân tích định lượng với phân tích định chất; nơi mà bịnh khuyết não của các lãnh đạo của ĐCSVN đã tạo ra khuyết lực ngay trong sinh lực của Việt tộc. Khi một dân tộc khoảng một trăm triệu dân lại để cho một đảng siết ngộp nhân kiếp của mình, với một đầu lãnh là Tổng bí thư được bao che bởi bọn đầu sỏ là Bộ Chính trị, thông đồng với bọn đầu nậu là Trung ương đảng, chúng độc quyền để lập chính quyền, độc trị để lập chính phủ. Gom gọn rồi cộng lại thì đám đầu lãnh, đầu sỏ, đầu nậu không quá năm trăm tên đã làm đầu sòng cho khoảng bốn triệu đảng viên, mà có nhiều kẻ là đảng viên lại không được ngồi chung sòng, ăn cùng mâm,ngủ cùng chiếu với đám đầu lãnh, đầu sỏ, đầu nậu này. Nếu cộng lại rồi nhân thêm với đám ký sinh cám hưởng qua đặc quyền, đặc ân, đặc lợi do bọn đầu lãnh, đầu sỏ, đầu nậu này ban bố, thì tri thức luận của phân tích định lượng sẽ dấn tới con số không vượt quá mười triệu trên một trăm triệu, chỉ mười phần trăm, nhưng hoạn cảnh hiện nay là thiểu số mười triệu đang âm binh hóa đa số chín chục triệu còn lại!

 

 

 

 

Lê Hữu Khóa

Giáo sư Đại học* Giám đốc Ban Cao học châu Á * Giám đốc biên tập Anthropol-Asie * Chủ tịch nhóm Nghiên cứu Nhập cư Đông Nam Á * Cố vấn Chương trình chống Kỳ thị của UNESCO – Liên Hiệp Quốc * Cố vấn Trung tâm quốc tế giáo khoa Paris * Cố vấn thẩm định giáo dục và nghiên cứu đại học Bourgone-Franche-Comté * Biên tập viên tập chí Hommes&Migrations * Thành viên Hội đồng khoa học bảo tàng lịch sử nhập cư * Hội viên danh dự nhóm Thuyết khác biệt, Học viện nghiên cứu thế giới.

 

 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét