Chủ Nhật, 26 tháng 12, 2021

ĐĂNG NHẠC DƯƠNG LÂU HỮU CẢM

 

 登岳陽樓有

                        ( 諸友) 

                             岳陽聳立洞庭邊

傳自漢唐一秀天 

李杜諸家曾有句

騷人越國又詩傳

洞君太古留功德

何處雒鷗奇遇緣

遙望煙波尋舊跡

        雁行忽見寫青天

ĐĂNG NHẠC DƯƠNG LÂU HỮU CẢM

    (Tẩu bút tống đồng du chư hữu)

Nhạc Dương củng lập Động Đình biên

Truyền tự Hán Đường nhất tú thiên

Lý Đỗ chư gia giai hữu cú

Tao nhân Việt quốc hu thi truyền

Động quân thái cổ lưu công đức

Hà xứ Lạc Âu kỳ ngộ duyên

Dao vọng yên ba tầm cựu tích

Nhạn hàng hốt kiến tả thanh thiên

 

 

 

Tạm dịch thơ:

Lộng lẫy Động Đình một Nhạc Dương,

                        Hán Đường nối tiếp góc trời riêng.

Lý Đỗ hai nhà từng xướng họa,

                        Tao nhân nước Việt cũng thơ truyền.

                        Kinh Dương công đức xưa còn đó,

                        Âu Lạc chốn nào gặp kỳ duyên.

                        Xa ngóng khói sương tìm dấu cũ,

                        Bên trời chỉ thấy nhạn chao nghiêng.

Nguyễn Khắc Mai

Kỷ niệm cuộc Hoa du thăm hồ Động đình, thăm Thiên Đài,những địa danh từng ghi dấu công đức các bậc tiền nhân Việt tộc,vua Kinh Dương và hai Quốc Tổ, Lạc Long Âu Cơ.Trên đường về ngay trên xe làm nhanh, tẩu bút để tặng các bạn cùng đi.

Chín sai lầm khi đặt bài toán về xây dựng đường sắt cao tốc Bắc – Nam

 Nguyễn Ngọc Chu

19-11-2021

Nếu Quốc hội nhiệm kỳ này lựa chọn phương án 58,7 tỷ USD để xây dựng 1.545km đường sắt tốc độ 320km/giờ chỉ để chở khách mà không chở được hàng hoá, kéo dài thời gian xây dựng đến năm 2050 – thì chắc chắn sẽ có một Quốc hội mới thay đổi.

 

I. ĐƯỜNG SẮT BẮC – NAM: ĐẶT ĐỀ BÀI SAI THÌ KHÔNG CÓ LỜI GIẢI ĐÚNG

Địa hình Việt Nam bố trí kéo dài Bắc – Nam cho phép xây dựng một tuyến đường sắt ngắn nhất “xuyên táo” hầu hết các tỉnh thành của cả nước. Đây là một luận lợi lớn về xây dựng hệ thống giao thông liên tỉnh thành mà các nước có hình cách tâm tương đối đồng đều không thể so sánh được. Với địa lý tự nhiên phân bố như vậy, Việt Nam đáng lẽ ra đã phải có một hệ thống giao thông đường sắt hiện đại từ lâu.

Nhưng buồn thay, năm 2021 Đường sắt Việt Nam (ĐSVN) vẫn phải xin nhập 37 toa tàu bỏ đi của Nhật Bản sản xuất cách đây 40 năm. Mặc dù, những nhà lãnh đạo đường sắt ảo tưởng của Việt Nam tuyên bố từ năm 1990 rằng năm 2010 thì ĐSVN sẽ đuổi kịp Đường sắt Nhật Bản. Nay thì ĐSVN đang có nguy cơ bị mê hoặc vào một mê cung mới.

Bộ Giao thông vận tải (GTVT) mới công bố quy hoạch mạng lưới đường sắt giai đoạn 2021 – 2030, tầm nhìn đến năm 2050 do Phó thủ tướng Lê Văn Thành thay mặt Thủ tướng phê duyệt ngày 19/10/2021. Trong đó, từ nay đến năm 2030 sẽ đầu tư xây dựng mới tuyến đường sắt cao tốc Bắc – Nam tốc độ 320 km/giờ, ưu tiên triển khai đầu tư trước đoạn Hà Nội – Vinh, Nha Trang – TP.HCM.

Bộ trưởng Bộ GTVT Nguyễn Văn Thể cho biết, đây là cơ sở quan trọng để Bộ GTVT tham mưu cho Chính phủ xây dựng đường sắt tốc độ cao Bắc – Nam hiện đại để cạnh tranh với hàng không”.

Với giá vé tàu tốc độ cao 320km/giờ được tính toán và giữ ở mức bằng khoảng 75% giá vé bình quân máy bay thì người dân có thể lựa chọn tàu tốc độ cao. Xét thêm về tính thuận tiện đi lại và tính đúng giờ của đường sắt tốc độ cao sẽ càng hấp dẫn với hành khách…”

Theo tính toán của tư vấn, tàu khai thác tốc độ 320 km/giờ đi từ Hà Nội đến Vinh mất 1 giờ, trong khi thời gian chờ đợi và di chuyển bằng đường hàng không bao gồm cả tiếp cận, kiểm tra an ninh sẽ mất 3 giờ; trên chặng Hà Nội – Nha Trang là 4,2 giờ, tương đương thời gian đi máy bay khoảng 4,5 giờ; chặng Hà Nội – TP.HCM là 5,5 giờ, dài hơn máy bay chỉ 1 giờ nên tính cạnh tranh với đường hàng không khá cao“.

Đặt bài toán sai thì không thể có lời giải đúng. Sau đây là 9 sai lầm trong đặt bài toán về đường sắt cao tốc Bắc – Nam.

II. CHÍN SAI LẦM KHI ĐẶT BÀI TOÁN VỀ XÂY DỰNG ĐƯỜNG SẮT CAO TỐC BẮC – NAM

1. LẤY HÀNG KHÔNG LÀM ĐỐI THỦ CẠNH TRANH

Các phương tiện giao thông tồn tại cùng nhau, bổ sung cho nhau, có cạnh tranh lẫn nhau nhưng không loại bỏ nhau. Mỗi loại phương tiện giao thông, tồn tại theo nhu cầu khách quan mà không lấy bất cứ đối tượng nào làm mục tiêu loại bỏ theo tính chất một mất một còn. Bộ GTVT lấy hàng không làm mục tiêu cạnh tranh để xây dựng đường sắt Bắc – Nam là phi biện chứng, là đặt bài toán sai.

Các phương tiện vận tải đường sắt, đường bộ, đường không, đường thuỷ… đều là “con” của Bộ GTVT. Nay lấy đường không làm mục tiêu cạnh tranh của đường sắt ví như lấy miếng ăn của người con này đưa cho người con khác thì đó là một sách lược không công bằng và không khôn ngoan. Các phương tiện phải đấu tranh để tồn tại một cách độc lập khách quan, chứ không phụ thuộc vào sự ưu ái của Bộ GTVT. Vì cách đặt vấn đề của Bộ GTVT sai, cho nên kéo theo một loạt điều sai khác. Sự cần thiết phải hiện đại hoá đường sắt Bắc – Nam không phụ thuộc vào hàng không.

2. LẤY GIÁ VÉ HÀNG KHÔNG ĐỂ LÀM CƠ SỞ TÍNH GIÁ VÉ ĐƯỜNG SẮT

“Với giá vé tàu tốc độ cao 320 km/giờ được tính toán và giữ ở mức bằng khoảng 75% giá vé bình quân máy bay thì người dân có thể lựa chọn tàu tốc độ cao. Xét thêm về tính thuận tiện đi lại và tính đúng giờ của đường sắt tốc độ cao sẽ càng hấp dẫn với hành khách…”

Giá vé đường sắt phụ thuộc vào 3 nhân tố chính, chi phí xây dựng, chi phí vận hành và “sức mua” của dân. Nghĩa là phải dựa trên thu nhập của người dân, chi phí xây dựng và chi phí vận hành để xác định giá vé đường sắt, chứ không phải là 75% giá vé của hàng không.

3. LẤY TUYẾN HÀ NỘI – TP.HCM LÀM MỤC TIÊU CHỦ CHỐT LÀ SAI LẦM TRẦM TRỌNG

Trong tính toán của Bộ GTVT đều lấy thời gian vận chuyển hành khách từ HN – TP.HCM làm mục tiêu tính toán cơ bản để so sánh giữa đường sắt với hàng không, cũng như lấy khoảng cách ngắn để so sánh.

Theo tính toán của tư vấn, tàu khai thác tốc độ 320 km/giờ đi từ Hà Nội đến Vinh mất 1 giờ, trong khi thời gian chờ đợi và di chuyển bằng đường hàng không bao gồm cả tiếp cận, kiểm tra an ninh sẽ mất 3 giờ; trên chặng Hà Nội – Nha Trang là 4,2 giờ, tương đương thời gian đi máy bay khoảng 4,5 giờ; chặng Hà Nội – TPHCM là 5,5 giờ, dài hơn máy bay chỉ 1 giờ nên tính cạnh tranh với đường hàng không khá cao”.

Đây là một sự so sánh thừa. Hàng không không thể cạnh tranh với đường sắt, đường bộ ở khoảng cách ngắn. Những cung đường dưới 500km thì hàng không không thể là đối thủ của đường sắt về hành khách, chứ chưa nói đến hàng hoá. Đường sắt, đường bộ, sinh ra là để bù đắp khoảng cách ngắn mà hàng không khiếm khuyết. Hàng không ra đời là để bù đắp sự khiếm khuyết đường dài của đường sắt, đường bộ. Tốc độ 200km/giờ cũng sẽ cho phép chỉ mất 1,5 giờ để đi từ Hà Nội đến Vinh, thì máy bay không thể cạnh tranh với tầu hoả. Tốc độ 200km/giờ khi đi giữa các tỉnh có khoảng cách dưới 500km thì hàng không không thể cạnh tranh với đường sắt, cần chi đến 320km/giờ?

Điểm sai lầm trầm trọng thứ hai ở đây chính là cách tính số lượng tuyến đường.Tuyến đường sắt HN – TP.HCM dự kiến có 23 ga. Bắt đầu từ Ngọc Hồi và kết thúc tại Thủ Thiêm đi qua 20 tỉnh thành. Với 23 ga thì có tổng cộng đến 22! (22 giai thừa = 1x2x3…x21x22 là con số khổng lồ) tuyến đường giữa các ga. Vận chuyển khách và hàng hoá giữa các tỉnh (22! tuyến đường) mới là vai trò trụ cột không thay thế được của đường sắt. Vận chuyển giữa các tỉnh mới là khối lượng áp đảo tuyệt đối để đường sắt tồn tại chứ không phải chỉ mỗi tuyến HN – TP.HCM.

4. BỎ ĐA SỐ LỚN ĐỂ CHỈ PHỤC VỤ CHO MỘT THIỂU SỐ NHỎ

Giá vé đường sắt cao tốc sẽ đắt. Chỉ khoảng 30% dân số có thu nhập cao đủ khả năng đi đường sắt cao tốc. Trong khi 70% dân số còn lại sẽ không có đủ tài chính để đi đường sắt cao tốc. Nếu xây đường sắt tốc độ 200km/giờ thì giá vé giảm hơn một nửa. Lúc đó thì tuyệt đại đa số người dân sẽ có khả năng đi tàu, cùng với vận chuyển hàng hoá. Bỏ số đông lớn, lấy số nhỏ để làm mục tiêu phục vụ của đường sắt là cách đặt vấn đề sai.

5. CHỈ PHỤC VỤ CHỞ KHÁCH, KHÔNG CHỞ HÀNG

Nay lại chỉ xây dựng đường sắt tốc độ 320km/giờ (thời gian đầu chỉ 250km/giờ), đắt đỏ (58,7 tỷ USD), chỉ chở được khách mà không chở được hàng là vô cùng lãng phí. Mất tiền nhiều mà hiệu quả thấp. Xây đã mất số tiền khổng lồ 58,7 tỷ USD lại phải bỏ ra nhiều tỷ USD nữa để cải tạo tuyến đường sắt hiện tại cho chở hàng trong khi phải đi vay là điều vô cùng phi lý. Vừa đắt đỏ, vừa gây thêm nợ nần. Vận chuyển hàng hoá giữ vai trò vô cùng quan trọng trong phát triển kinh tế. Không vận chuyển hàng hoá tốt thì kinh tế không thể phát triển tốt. Xây dựng tuyến đường sắt tốc độ 200km/giờ chở khách và 120km/giờ chở hàng (20 tỷ USD) như đa số các nước tiên tiến Âu Mỹ đang có là giải pháp đúng.

6. XÁC ĐỊNH SAI VỀ “HUYỆT ĐẠO” THÚC ĐẨY PHÁT TRIỂN KINH TẾ

Muốn nâng cao nhanh GDP/đầu người thì phải nhắm vào số đông. 70% lao động ở nông thôn, hơn 2/3 dân số nông nghiệp mới là “huyệt đạo” chính làm nên sự thay đổi lớn cho thay đổi GDP/đầu người, thay đổi cơ cấu kinh tế, cơ cấu nhân lực lao động, cơ cấu thành thị và nông thôn, giảm tỷ lệ thất nghiệp… Cho nên, đường sắt phải nhắm vào lực lượng đa số nông nghiệp để vận tải hành khách và vận tải hàng hoá. Đặt bài toán sai ở phương diện này là thảm hoạ.

7. KÉO DÀI THỜI GIAN XÂY DỰNG ĐẾN 2050

Muốn phát triển kinh tế nhanh thì giao thông vận tải phải đi trước. Trong khi tuyến đường chở khách vận tốc 200km/giờ chở hàng 120km/giờ xây dựng trong 10 năm, đến năm 2031 đã có thể đưa vào khai thác toàn bộ, thì tuyến đường 320km/giờ chỉ chở khách phải kéo dài 30 năm tới tận 2050 mới đưa vào khai thác toàn bộ. 20 năm khai thác sớm hơn sẽ mang lại những hiệu quả kinh tế vô cùng to lớn. Đây là một sai lầm trầm trọng về hiệu quả của đầu tư.

8. VAY TIỀN NHIỀU QUÁ SỨC DẪN ĐẾN KHẢ NĂNG VỠ NỢ

Vay tiền là tăng nợ. Khoản tiền vay 58,7 tỷ USD so với vay 20 tỷ USD là sự cách biệt rất rất lớn. Việt Nam đang chồng chất nợ. Vay quá sức là thảm hoạ. Vay nợ quá sức sẽ dẫn đến vỡ nợ.

9. NGHÈO MÀ CHƠI SANG

Việt Nam đang rất nghèo lại đi vay tiền lớn để sắm đồ xa xỉ. Đó là nghèo mà chơi sang. Nghèo mà chơi sang thì hậu quả thế nào ai cũng biết. Đây cũng là một vi phạm tiên đề.

Các nước Âu Mỹ văn minh hiện đại đi trước Việt Nam hàng trăm năm mà phần áp đảo của đường sắt vẫn là tàu chở khách khoảng 200km/giờ và tàu chở hàng 120km/giờ. Việt Nam làm sao lại ảo tưởng vượt Âu Mỹ?

Không phải Trung Quốc xây dựng được hàng chục ngàn km đường sắt cao tốc trong một thời gian ngắn mà Việt Nam có thể học theo. Trung Quốc rất khác Việt Nam. Về tiềm lực. Về năng lực cá nhân. Về cách hành động. Thực tiễn cho thấy Việt Nam đã thất bại rất nhiều khi học theo Trung Quốc.

III. CHÍN BÀI TOÁN LỚN

Có thể nói, lựa chon đường sắt tốc độ chở khách 200km/giờ, chở hàng 120km/giờ, giá 20 tỷ USD, xây dựng 10 năm – thay cho phương án giá 58,7 tỷ USD, xây dựng 30 năm, không chở hàng, chỉ chở khách với tốc độ 320km/giờ thì sẽ giải quyết được 9 bài toán lớn sau đây.

1. Phục vụ được toàn bộ nhân dân cả nước

2. Vận chuyển được hàng hoá để thúc đẩy phát triển kinh tế quốc dân

3. Không phải gánh nợ lớn

4. Đưa vào khai thác sớm

5. Thay đổi đời sống của hơn 70 triệu người dân nông thôn, thay đổi cơ cấu kinh tế quốc gia, thị trường lao động, giảm thất nghiệp

6. Thúc đẩy phát triển nông lâm thuỷ sản

7. Thúc đẩy phát triển công nghiệp

8. Thúc đẩy phát triển thương mại và dịch vụ

9. Thúc đẩy tăng trưởng nhanh GDP/đầu người.

IV. PHƯƠNG CÁCH XÂY DỰNG, GIÁ THÀNH VÀ THỜI GIAN

1. Thuê chuyên gia nước ngoài thiết kế và giám sát thi công

2. Mua công nghệ, thiết bị, phương tiện và vật tư của nước ngoài

3. Tự thi công.

Các tập đoàn tư nhân Việt Nam sẽ chọn các phương thức trên để xây dựng đường sắt Bắc – Nam. Để cho các tập đoàn tư nhân Việt Nam xây dựng thì 1.545km đường sắt Bắc – Nam sẽ không quá 20 tỷ USD và hoàn thành trong 10 năm.

Không bàn về các khía cạnh khác mà chỉ nói về giá thành và thời gian xây dựng tuyến đường sắt của Lào mới được Trung Quốc xây dựng xong. Tuyến đường sắt điện khí hoá của Lào từ Vientiane đi Boten (giáp Vân Nam) dài 414km, chở khách tốc độ 150-200km/giờ, chở hàng 120km/giờ, giá thành 6 tỷ USD, xây dựng trong 5 năm (2016-2021). Như vậy giá trung bình là 14.492.753USD/km.

Tuyến đường sắt của Lào có địa hình hiểm trở, tuy chỉ 414km nhưng phải làm đến 170 cầu và đặc biệt là 72 đường hầm xuyên núi, cộng với giao thông kém – là các nhân tố tăng thêm chi phí. Giá thành 14.492.753 USD/km là giá Trung Quốc cùng đầu tư với Lào. Giá thực do Trung Quốc xây dựng chắc chắn thấp hơn. Nếu lấy định mức lời 20% thì giá thành thực sẽ là 11.594.202 USD/km. Lúc đó tuyến đường sắt Bắc – Nam dài 1.545km sẽ có mức đầu tư là 17 tỷ 913 triệu USD.

Về thời gian, tuyến đường sắt Bắc – Nam dài 1.545km có thể chia cho 5 nhà thầu cùng lúc xây dựng. Thời gian chỉ mất 5 năm.

V. MỞ RỘNG

Đường săt tốc độ cao không chỉ giới hạn trong tuyến HN – TP.HCM mà phải mở rộng thêm về hai phía. Phía Bắc từ Hà Nội nhất thiết đường sắt phải đi qua phi trường Nội Bài rồi kéo lên Bắc Giang, Lạng Sơn. Đi qua phi trường Nội Bài sẽ liên kết đường sắt với hàng không thành một “cơ thể” thống nhất vô cùng tiện lợi cho vận chuyển hành khách và hàng hoá. Nhiều nước Âu Châu đều có đường sắt đi đến phi trường và vào tận trung tâm thành phố. Phía Nam phải nối dài đến Cần Thơ, rồi toả ra 2 nhánh về Cà Mau và Hà Tiên.

VI. CÁCH THỨC ĐƯA RA QUYẾT ĐỊNH ĐỂ KHÔNG PHẠM SAI LẦM

Không thể mắc sai lầm này đến sai lầm khác. Có một cách rất khoa học để lựa chọn giữa phương án đường sắt tốc độ chở khách 200km/giờ, chở hàng 120km/giờ, giá 20 tỷ USD, xây dựng 10 năm và phương án giá 58,7 tỷ USD, xây dựng 30 năm, không chở hàng, tốc độ chở khách 320km/giờ – mà tránh được sai lầm và không phải chịu trách nhiệm. Đó là hỏi ý kiến cử tri cả nước.

Đất nước Thuỵ Sĩ phát triển là vì thường xuyên hỏi ý kiến cử tri. Xây đựng đường sắt là để phục vụ nhân dân. Trả tiền xây dựng đường sắt là nhân dân. Không hỏi nhân dân thì hỏi ai.

Chắc chắn không dưới 95% cử tri cả nước sẽ lựa chọn phương giá 20 tỷ USD, xây dựng 10 năm, chở khách 200km/giờ, chở hàng 120km/giờ.

Nếu Quốc hội nhiệm kỳ này lựa chọn phương án 58,7 tỷ USD để xây dựng 1.545 km đường sắt tốc độ 320km/giờ chỉ để chở khách mà không chở được hàng hoá, kéo dài thời gian xây dựng đến năm 2050 – thì chắc chắn sẽ có một Quốc hội mới thay đổi.

Những ai, vào thời điểm này, quyết định xây đường sắt cao tốc đến năm 2050 hoàn thành – có chứng kiến được đường sắt cao tốc xây dựng xong vào năm 2050 không?

Quyết định điều mình không biết có thành hiện thực hay không là quyết định viễn tưởng, là quyết định điều mình không chịu trách nhiệm.

Đôi lời với TBT Nguyễn Phú Trọng Về văn hóa Việt hôm nay

 

Nguyễn Hữu Liêm

Hôm 24/11/2021 tại Hội nghị Văn hóa ở Hà Nội, GS Nguyễn Phú Trọng tuyên bố rằng, “Văn hoá chưa được quan tâm một cách đầy đủ tương xứng với kinh tế và chính trị; chưa thật sự trở thành nguồn lực, động lực nội sinh của sự phát triển bền vững đất nước, (và đang) thiếu những tác phẩm văn hoá, văn học, nghệ thuật lớn, tầm cỡ, phản ánh được tầm vóc của sự nghiệp đổi mới, có tác dụng tích cực đối với việc xây dựng đất nước, xây dựng con người.”

Dù rằng GS Trọng chỉ phát biểu quan điểm cá nhân, nhưng ta hiểu đó cũng là nhận xét chung từ góc độ chính trị của Đảng CSVN. Đối với ông Trọng, văn hóa là một thành quả chính trị có định hướng, phát xuất từ ý chí và mệnh lệnh ý thức hệ của Đảng. Vì vậy, khi ông cho rằng văn hóa Việt Nam đang thiếu những tác phẩm văn học lớn ngang tầm với thời đại và sự nghiệp chính trị đổi mới của Đảng, thì chúng ta phải hiểu rằng GS Trọng đang chờ đợi một trước tác về chính trị học tầm cỡ mang nội dung ý thức hệ cách mạng cho thời thế.

CŨNG LẠI KIỀU, MARX, MÀ KHÔNG CÓ MILL

Đối với một tín đồ của giáo điều Mác xít, GS Trọng chắc là phải công nhận rằng tác phẩm tầm cỡ nhất phải là bản “Tuyên ngôn Đảng Cộng sản” của Marx-Engels – vốn đã có mặt từ gần hai thế kỷ trước. Nếu thế, thì GS Trọng khó có thể nhận ra bất cứ tác phẩm chính trị hay văn học nào lớn lao dưới chiếc bóng lớn và đậm của bản tuyên ngôn này.

Khi nhìn về văn hóa Việt, mỗi khi phát biểu, GS Trọng cũng chỉ thấy Truyện Kiều là tác phẩm văn hóa lớn lao, bao trùm tất cả lịch sử văn học dân tộc, không thể bị thay thế, hoán chuyển thứ bậc. Hình như ông đang trong cơn say của Kiều khi nhìn vào thời thế và vận nước. Ông đứng yên dưới hai chiếc bóng lớn của thời xưa cũ – của Karl Marx và của Nguyễn Du – và nhìn ra thế gian để cố tìm một chiếc bóng lớn hơn cho Đảng của ông được an toàn đứng núp. Và ông đã thất vọng. Niềm thất vọng ấy nay đang biến thành mệnh lệnh văn hóa cho Đảng như là một nghị quyết chính trị.

Nhưng GS Trọng chắc là không để ý đến rằng, mười năm sau khi Tuyên ngôn Cộng sản ra đời năm 1848, thì đã có một tác phẩm văn hóa chính trị tầm cỡ cho thời đại cũng đã ra đời (1859). Đó là cuốn On Liberty (Luận về Tự do) của triết gia người Anh John Stuart Mill. Cuốn của Mill như là một tuyên ngôn về Tự do Cá nhân, nó đã là chiếc bóng tri thức và tư tưởng khá dài và đậm nét cho quần chúng Tây Âu. Luận về Tự do đứng đối diện về tầm vóc và đối trọng trên cơ sở tư tưởng với bản Tuyên Ngôn của Marx- Engels.

Cả hai tác phẩm này đều nói về Tự do như là một thiết yếu tính đối với nhân loại. Trong khi Marx và Engels hướng đến chủ đề Tự do bằng trái tim, thì Mill dùng đầu óc để biện luận về nó. Trong khi Marx-Engels tuyên bố về Tự do qua mô thức Cộng sản như là một đấng tiên tri tuyên phán về một viễn cảnh kinh hoàng đang xuất hiện ở chân trời Âu châu, thì Mill nhẹ nhàng thong thả đi vào vấn đề như một giáo sư chính trị học. Khi Marx-Engels nói về Lịch sử như là một chuỗi dài đấu tranh giai cấp; Mill nói về cuộc vật lộn giữa Tự do và Quyền lực. Marx-Engels hô hào cho cứu cánh Đại thể; Mill lý luận về vị trí con người Cá nhân. Marx-Engels cổ võ cho một năng lực Cách mạng dựa trên giá trị tập thể; Mill biện hộ cho quyền hạn cá thể độc lập và đặc thù.

GS Trọng dĩ nhiên đã nằm lòng và quán triệt Tuyên ngôn Đảng Cộng sản, thì thiết nghĩ ông – xin phép nếu chưa – cũng phải đọc Bàn về Tự do của Mill. Hai đại tác phẩm này cùng là một thể loại văn chương chính trị trong một Thời quán chuyển hóa Ý thức con người sang một nấc thang Tiến hóa mới.

Trong khi ngôn ngữ Cộng sản của Marx-Engels là tiếng kèn xung trận cho Đại thể tính; văn chương trí thức Anh quốc của Mill là tiếng còi cảnh tỉnh xã hội về vai trò và giá trị Cá nhân. Hai bộ chữ này đại diện cho hai khuynh hướng Ý chí: Ngôn từ Cộng sản là năng lực hướng ngoại, chủ động giao hoán Ngã thức cá thể cho nhu cầu Sử lý; văn chương của Mill thuộc dạng thụ động, muốn bảo toàn cho cá nhân một không gian làm người trong phạm vi riêng tư và tự chủ, sáng tạo.

Trong khi đó, ở Việt Nam, truyện Kiều nhấn chìm dân tộc vào một thể loại giáo điều văn hóa mang nặng chất tín ngưỡng – niềm tin chắc mãn vào Số phận. Trong khi Marx-Engels nâng ý chí làm lịch sử lên tầm mức Thượng đế, đối với Nguyễn Du thì Số phận là tất cả. Chủ nghĩa Mác đã phá vỡ vòng dây xích thụ động của Kiều và thúc dục đất nước đứng lên, vung tay kiến tạo lịch sử và số phận cho dân tộc. Có thể nói rằng, chủ nghĩa Mác là thang thuốc huyền nhiệm cho số phận nô lệ Việt Nam. Cũng nhờ vì có một tầng lớp tiên phong dân tộc Việt có can đảm đứng lên phá vòng xích nô lệ văn hóa của Kiều để theo chân Marx làm cách mạng, mà Đảng CSVN xuất hiện và hoàn tất sứ mệnh lịch sử cho đến gần đây.

Tuy nhiên, thang thuốc được coi như là huyền diệu cho lịch sử Việt Nam đã biến chất và trở nên liều thuốc độc. Chủ nghĩa Mác-xít và hiện thân của nó là Đảng CSVN, với tất cả những thành công ngoạn mục, đã là một phản đề của Kiều, nay đang là mầm bệnh cho văn hóa và con người Việt Nam. Khi chủ quan duy ý chí trở nên ngọn cờ duy tập thể đầy hãnh tiến và độc tôn, nó đã vi phạm tất cả những nguyên lý bất biến của lịch sử.

Nguyên nhân chính yếu và quan trọng nhất là chủ nghĩa Mác và Đảng đã bỏ quên cái vế quan trọng – điều mà tác phẩm Bàn về Tự do của Mill làm cột trụ tư tưởng chính trị cho nhân loại – đó là Tự do Cá nhân. Khi lấy Mác-xít làm kim chỉ nam cho tư tưởng chính trị quốc gia mà quên không đặt nền tảng và thiết yếu tính Tự do cho cá thể công dân thì cũng như đọc Kiều thuộc lòng từng câu mà lại quên đi nguyên lý “nhân định thắng thiên.” Sự mất quân bình như thế trong tư duy văn hóa chính trị Việt Nam, ít nhất là đối với người Cộng sản, đã biến sử Việt thành một cuộc mệnh đầy bi kịch.

Thang thuốc Mác-xít cuối cùng không chữa được bệnh lý Kiều cho dân tộc, mà trái lại, nó biến dân tộc ta thành nên những nàng Kiều thụ động, chấp nhận số phận dưới sự cai chế khắc nghiệt và chuyên chế của Đảng. Dưới bàn tay sắt cứng ngắt của thể chế, dân ta mất hết cảm hứng và khả năng sáng tạo. GS Trọng phải biết rằng, đây chính là nguyên nhân chính – và gần như duy nhất – cho sự thiếu vắng những tác phẩm văn hóa lớn của Việt Nam từ khi Đảng lên nắm quyền cho tới hôm nay.

Hãy nhìn lại miền Nam từ 1960 đến 1975, chỉ trong vòng 15 năm, trong một thể chế chính trị tự do cá nhân – dù non nớt và khập khễnh – nhưng ở đó đã không thiếu những công trình và tác phẩm văn hóa lớn, đủ trên mọi phuơng diện – kể cả những bản nhạc rất hay – điều mà GS Trọng nay đang than vãn. Nếu không có Tự do trên cơ bản cá thể, thì ngay cả ca nhạc cũng chẳng ra hồn. Hãy nhìn nhạc sĩ Văn Cao dưới chế độ miền Bắc thì sẽ rõ. Điều này xin được nhắc nhở GS Trọng.

LƯƠNG TÂM TRONG SÁNG

GS Trọng cũng nhắc nhở nhiều lần đến cán bộ cao cấp của Đảng rằng hãy nuôi dưỡng và hành dộng bằng cái Tâm trong sáng. Điều này thì không ai chối cãi.

Nhưng nhân dân xin hỏi là GS Trọng có lấy cái Tâm trong sáng của mình để nhìn thế cuộc một cách công tâm, vừa phải, hợp lý, không thiên vị Đảng, không giáo điều, nhằm đáp ứng theo nhịp bước thời đại cho dân tộc?

Vâng, mời GS Trọng hãy nhìn với cái Tâm. Rằng khi một thể chế lấy lý lịch cách mạng của tầng lớp thấp nhất trong xã hội làm cột sườn chính trị và công quyền cho quốc gia thì Đảng đang nuôi dưỡng một năng động văn hóa hạ cấp. Mà đã là phường hạ cấp thì dù có được đào tạo bao nhiêu, dù trau dồi tư tưởng chính trị bao nhiêu, thì những tâm chất mang tính tập thể ngây ngô và kệch cỡm không thể có cái tâm trong sáng được. Hệ quả là thối nát và vô minh. Để cố chữa bệnh thối nát từ trên xuống, ông không thể chỉ dằn mặt bằng các bản án và liên tục kêu gọi cán bộ có tâm trong sáng được. Dầu gió xoa ngoài da không thể chữa lành khối ung thư tim óc – thưa GS Trọng.

GS Trọng hãy lấy cái Tâm trong sáng của mình để tự hỏi rằng, khi những công dân, hay phụ nữ trí thức trẻ chỉ lên tiếng đòi hỏi những quyền chính trị và công lý cơ bản nhất cho nhân dân – mà Hiến pháp bảo đảm – lập tức bị chế độ trừng phạt với những bản án vô lý và khắc nghiệt mang tính thuần đe dọa và áp chế, thì làm sao mà văn hóa có được những tác phẩm văn chương tầm cỡ, những ca khúc hay, cao đẹp?

Lần tới, khi GS Trọng lại trích Kiều, xin hãy nhớ cho rằng, không những ông “nghĩ mình phương diện quốc gia” – mà cả thiên hạ và cộng đồng thế giới, cả nhân loại và lịch sử Việt đang nhìn ông và Đảng để mà đánh giá nghiêm khắc.

GS TRỌNG HÃY KIẾN TẠO MỘT TÁC PHẨM LỚN ĐỂ ĐỜI

Với những thành đạt ngoạn mục gần đây trên trường quốc tế, từ kinh tế đến ngoại giao, Đảng CSVN dưới sự lãnh đạo của GS Trọng phải có quyền hãnh diện.

Khi lần đầu tiên trong lịch sử Việt, hãng xe Vinfast mang chuông đi đánh xứ người tận Hoa Kỳ, cạnh tranh trực diện với các anh chàng tư bản khổng lồ thế giới; khi hai hãng máy bay Việt Nam và Bamboo Airlines bay thẳng, không ngừng, nối kết hai bờ California và Việt Nam, thì tất cả chúng ta, làm người Việt, đều phải hãnh diện – điều không những chỉ cho những người Cộng sản hay giới tư bản thân hữu. Đó là công tâm – với tấm lòng trong sáng và khách quan.

Nhưng TBT Trọng có thể bước một bước xa hơn – thiết yếu và khẩn cấp hơn. Đó là hãy mở tung cái chuỗi xiềng xích chuyên chính ý thức hệ, thuần lý lịch, với guồng máy công an cai trị bằng bạo lực vốn đã kìm hãm năng lực sáng tạo và sức bật nhảy vọt của nhân dân cả hơn nửa thế ký qua. Đây chính mới là tác phẩm lớn mà nhân dân đang chờ nơi GS Trọng. Hãy đừng mong chờ gì ở nhân dân, trí thức, văn nghệ sĩ cho những tác phẩm tầm cỡ – khi mà guồng máy chuyên quyền vẫn kìm kẹp và lộng hành như hiện nay.

GS Trọng hãy lấy cái Tâm trong sáng của mình để quyết tâm và can đảm kiến tạo và hoàn tất cho dân tộc một tác phẩm văn hóa, một cơ đồ chính trị lớn lao, mà dân tộc và lịch sử sẽ phải ghi công. Đó là tác phẩm TỰ DO CHO VIỆT NAM.

N. H. L.

Một trang hồi ký về “Lênin toàn tập”, thanh gươm không đối thoại

 

Lê Phú Khải

8-12-2021

Nhân đọc bài “Quan điểm của Lênin về Nhà nước” của GS. Nguyễn Đình Cống trên trang mạng Bauxite Việt Nam ngày 06-12-2021, một bài viết công phu, đã chỉ ra, dù ở một khía cạnh hẹp, vì sao Liên Xô dù hùng mạnh đến thế… đã sụp đổ… chỉ vì Stalin đã tiếp tục thực thi một cách sắt máu “chuyên chính vô sản” của Lênin. Giáo sư Nguyễn Đình Cống cũng nhắc đến bộ “Lênin toàn tập” đồ sộ 55 tập (tiếng Việt).

Tôi có một kỷ niệm khá thú vị về bộ sách Lênin toàn tập 55 cuốn, mỗi cuốn dày cộp, chữ nhỏ li ti này. (Thực ra những lần đầu bộ sách này được in bằng tiếng Việt thì đều in ở nhà xuất bản Tiến Bộ bên Liên Xô).

Số là, những năm làm phóng viên thường trú của Đài Tiếng nói Việt Nam tại Đồng bằng Sông Cửu Long, tôi có giao du với anh Kim Tinh, quê Bến Tre, là Phó Tổng biên tập báo Ấp Bắc của đảng bộ tỉnh Tiền Giang. Anh Kim Tinh vì in tại nhà in báo Ấp Bắc tờ báo “Người Kháng chiến cũ” của ông Nguyễn Hộ, Chủ tịch Hội Người Kháng chiến cũ của thành phố Hồ Chí Minh, nên bị khai trừ đảng, cách chức Phó Tổng biên tập. Ông Nguyễn Hộ thì bị bắt tại Sông Bé, sau bị giam lỏng ở Sài Gòn.

Chán ngán sự đời, anh Kim Tinh lập một trang trại nhỏ ở ngoại vi thành phố Mỹ Tho nuôi chim cút. Thời gian rảnh rỗi anh đọc Lênin toàn tập. Mấy năm sau, tôi có dịp đến thăm trang trại nuôi chim cút của Kim Tinh. Vừa gặp tôi, anh đã khoe: Tôi đã đọc hết Lênin toàn tập!

Tôi “kinh hoàng” quá, vì ở Việt Nam, và có lẽ, trên cả thế giới, ít ai dám cả gan đọc hết bộ Lênin toàn tập gồm 55 cuốn dày cộp! Tôi hỏi Kim Tinh: Anh đọc hết Lênin toàn tập thấy thế nào? Kim Tinh nói: Lênin sai, Causki đúng! Tôi lại hỏi: Sai đúng ra sao? Kim Tinh nói: Causki phê phán Lênin rằng, khi có chính quyền trong tay rồi, mà vẫn thực hiện chuyên chính vô sản thì đó là thanh gươm không đối thoại!

Về sau, tôi có để thời gian tìm hiểu tác phẩm “Cách mạng vô sản và tên phản bội Causki” của Lênin, được xuất bản lần đầu vào tháng 10 năm 1918, và còn tìm hiểu cả tác phẩm “Bàn về chuyên chính vô sản” của Causki. Đã ở tuổi 79, có nghĩa là, tôi đã sống cả đời người trong chế độ chuyên chính vô sản “ở ngay cả các nước lạc hậu, công nhân và nông dân nghèo, thậm chí thiếu kinh nghiệm nhất, thiếu học thức…” như Lênin đã từng viết trong tác phẩm “Cách mạng vô sản và tên phản bội Causki”. Chế độ đó đã quản lý đất nước như thế nào?

Tôi đã chứng kiến các toà án nhân dân trong Cải cách ruộng đất, đã chứng kiến cải tạo tư sản ở Hà Nội, đã chứng kiến đấu tố Nhân văn – Giai phẩm, v.v… càng thấy Causki đúng khi ông phê phán “thanh gươm không đối thoại” của chuyên chính vô sản!

Chính “thanh gươm không đối thoại” ấy đã phạt đầu cụ già Lê Đình Kình ở Đồng Tâm khi cụ dám chống lại chuyên chính vô sản.

Giáo sư Hoàng Xuân Phú đã bào chữa cho cụ Kình: Tội của cụ Kình là vô tội. Vì nếu có tội thì cụ Kình đã bị bắt và đem xử trước toà. Và như thế thì không chết. Vì vô tội nên cụ Kình phải chết!

Tháng 3 năm 1991, lúc Liên Xô sắp tan rã, tôi được may mắn cơ quan cử đi Liên Xô làm việc với Ban Việt ngữ của Đài Phát thanh Đối ngoại Mátxcơva. Các bạn trong Ban Việt ngữ Đài Phát thanh nói tiếng Việt rất trôi chảy. Chị Irina, Trưởng ban Việt ngữ hỏi tôi: Anh Phú Khải có biết vì sao ở Liên Xô người ta nói: Lênin là người nói đến dân chủ nhiều nhất không? Tôi chưa biết trả lời thế nào, thì Irina nói: Vì người thứ hai nói đến dân chủ đã bị ông ta đập đầu chết rồi…!!!

Các bạn trong Ban Việt ngữ còn cho tôi biết, ở Liên Xô không có gia đình nào, không có dòng họ nào không có người bị Stalin giết hại!

Chuyên chính vô sản đã sụp đổ ngay chính trên quê hương của nó. Còn “ở ngay các nước lạc hậu, công nhân và nông dân nghèo…” như Việt Nam, thì người cầm “thanh gươm không đối thoại” bây giờ không phải là giai cấp vô sản mà là những ông chủ ở biệt phủ và ăn thịt bò dát vàng!!!

Anh Kim Tinh dân Bến Tre đã đi xa… Bài viết này là để tưởng nhớ đến người đã có công đọc hết 55 cuốn sách trong bộ Lênin toàn tập để phát hiện ra câu nói bất hủ của “tên phản bội” Causki!

Tại sao Đảng sợ Phạm Đoan Trang

 

Cô Phạm Đoan Trang, 43 tuổi, đã bị tuyên án 9 năm tù vì tội “Tuyên truyền chống Nhà nước” theo luật Hình sự của đảng Cộng sản. Luật sư Đặng Đình Mạnh kể, có lúc tòa tạm ngưng, cô Đoan Trang quay lại nhìn về phía người mẹ đang ngồi phía sau khoảng 5 mét. Bà Bùi Thị Thiện Căn, hơn 80 tuổi, đã nắm tay, đưa một ngón cái lên: “Con là Số Một!”

Có 5 luật sư bào chữa cho Phạm Đoan Trang, các ông Đặng Đình Mạnh, Nguyễn Văn Miếng, Lê Văn Luân, Ngô Anh Tuấn và bà Phạm Lệ Quyên. Luật sư Mạnh nhận xét, “Có lẽ, chỉ có dòng máu anh thư chảy trong huyết quản người mẹ Việt mới có thể luân chuyển, hun đúc nên tinh thần kiên cường của một Đoan Trang mà chúng tôi phải ngả mũ từ rất xa.”

Phạm Đoan Trang đã sáng lập tạp chí “Luật Khoa” giúp người Việt Nam hiểu luật pháp để tự bảo vệ quyền lợi của mình. Cô làm báo từ năm 2000 cho đến 2013, cộng tác với gần mười cơ quan báo chí trong nước, như VnExpress, Vietnamnet, báo Pháp Luật Thành Phố Hồ Chí Minh, đài truyền hình VTC, vân vân.

Năm 2014, cô qua Mỹ nhận học bổng nghiên cứu của tổ chức Villa Aurora & Thomas Mann House và thư viện Feuchtwanger tại đại học nam California (University of Southern California- USC). Năm 2015 Phạm Đoan Trang tham gia cuộc biểu tình ôn hoà “bảo vệ cây xanh” và bị công an đánh gãy cả hai chân. Cô đã xuất bản những cuốn Phản kháng phi bạo lực, Cẩm nang nuôi tù, Chính trị bình dân, tất cả hơn 10 tác phẩm tranh đấu. Cô bị bắt giam thêm nhiều lần nữa.

Tại sao sau khi công tố viên đề nghị bản án từ 7 đến 8 năm tù, quan tòa lại tăng lên thành 9 năm?

Vì Đảng Cộng sản đang sợ. Đó là nhận xét của một tờ báo ở Berlin, nước Đức, ngay lập tức khi loan tin bản án.

Ông Dương Hồng Ân ở Đức giới thiệu nhật báo TAZ tường thuật phiên tòa, dưới tiêu đề “Tự Do Báo Chí ở Việt Nam (Pressefreiheit in Vietnam). Báo này viết tựa: “Chín năm tù cho nhà báo nữ” (Neun Jahre Haft für Journalistin). TAZ giải thích, “Chế độ độc tài đưa ra bản án quá nặng, chắc vì họ sợ…” Nhờ bản tin này, độc giả được biết “Việt Nam đứng hàng thứ 175 trong số 180 quốc gia, trong bảng xếp hạng “tự do báo chí” của Tổ chức Phóng viên Không Biên giới.“

Tại sao Đảng sợ Phạm Đoan Trang? TAZ viết rằng họ “sợ dân chúng các làng” sẽ tiếp tục tranh đấu mạnh hơn. Một tháng trước khi bị bắt vào năm ngoái, cô Trang cùng với Will Nguyễn (ở Mỹ) đã công bố hồ sơ về làng Đồng Tâm, ngoại ô Hà Nội, dân làng phản đối chế độ cộng sản tịch thu đất đai rồi bị đàn áp tàn nhẫn. TAZ ghi nhận “Hai người dân xã Đồng Tâm đã bị án tử hình, những người khác đã bị kết án tù nhiều năm.”

Báo TAZ cũng loan những tin mà dân Việt Nam trong nước không hề biết, vì không báo, đài nào nói đến: Ngày Thứ Hai trước phiên tòa, tổ chức quốc tế Theo dõi Nhân quyền (Human Rights Watch) đã yêu cầu Cộng sản Việt Nam trả tự do cho Phạm Đoan Trang ngay lập tức. HRW kết tội cộng sản đã vi phạm Công Ước Quốc tế về Quyền Tự do mà họ đã ký kết năm 1982. Báo TAZ còn nhắc lại, vào năm 2017 tổ chức nhân quyền “People in Need” ở Cộng Hòa Tiệp (Czech) đã tặng cô Đoan Trang giải Người Với Người (Homo-Homini Preis), và năm 2019 tổ chức Phóng viên Không Biên Giới đã trao tặng cô giải “Tự Do Báo chí.” Trung tâm PEN ở Đức tuyên dương Phạm Đoan Trang là thành viên danh dự; yêu cầu nhà nước CSVN phải trả tự do cho cô.

Giáo sư Nguyễn Quang A (1) cho thấy một lý do khác khiến Đảng sợ Phạm Đoan Trang: Vì chính cái tội danh “chống nhà nước” họ cáo buộc cho cô đã là phi lý. Ông viết, “… xét về mặt nguyên tắc chẳng ai có thể chống lại một nhà nước cả …, nhưng ai cũng có quyền chống một chính quyền … khi chính quyền ấy làm bậy…”

Nhà báo Tuấn Khanh cũng nhìn thấy Đảng đuối lý. Vì đuối lý nên “văng tục.” Đảng sợ Phạm Đoan Trang vì cô “chủ trương đấu tranh bằng lý lẽ, chữ nghĩa.” Còn Đảng thì không nghĩ ra lý lẽ! Bí quá, Đảng phải dùng những hành động thô bạo, ngôn ngữ, hạ cấp. Tuấn Khanh kể lại năm 2017, sau khi Đoan Trang xuất bản cuốn Chính trị Bình Dân ở nước ngoài rồi bị bắt, cô được dẫn vào phòng giam. Sau khi cô hỏi đi hỏi lại tại sao lại bỏ tù cô, không ai trả lời được một câu. Thay vì nói “tôi chỉ làm theo lệnh trên,” một anh công an trẻ chỉ tay vào mặt cô, quát lên, “Địt mẹ con mặt l…!” Đó là thứ lý lẽ, chữ nghĩa quen thuộc của Đảng.

Bản án 9 năm tù chính là thứ ngôn ngữ “Đ.M.” của những kẻ vô học khi bị đuối lý. Nguyễn Quang A thấy bản án 9 năm giống như vậy: “… chỉ những kẻ yếu mới dùng đến những biện pháp đàn áp thô bạo như thế…” Nhưng ông cũng thấy hậu quả là “chỉ khiến nhiều người quyết tâm hơn!” Hơn nữa, “nhiều người nhìn thấy hành động phi pháp của chính quyền, và như thế thực sự hại cho chính quyền.”

Một ngày sau bản án cho cô ĐoanTrang, nhà phản kháng Trịnh Bá Phương và bà Nguyễn Thị Tâm đã bị kết án tù 10 năm và 6 năm. Bà Tâm góp mặt, như một phụ nữ đòi dân chủ tự do, cùng với Lê Thị Công Nhân, Tạ Phong Tần, Huỳnh Thục Vy, Nguyễn Ngọc Như Quỳnh, vân vân. Có lẽ Đảng Cộng Sản sợ các phụ nữ đấu tranh nhiều hơn nam giới. Vì khi họ lên tiếng nói ảnh hưởng sẽ mạnh hơn. Những nhà lãnh đạo đầu tiên đòi độc lập cho dân tộc Việt Nam là các Bà Trưng và Bà Triệu. Quân Hán, quân Ngô đã đánh bại các bà. Nhưng Lịch sử mãi mãi ghi danh các vị nữ anh hào.

Lời nói sau chót của Phạm ĐoanTrang nói đến một phiên tòa của lịch sử: “Các anh, các chị có thể bỏ tù tôi và hả hê đắc thắng vì đã xóa bỏ được một cái gai trong mắt các anh chị nhiều năm nay; nhưng mãi mãi các anh chị không xóa bỏ được tiếng xấu, độc tài, phi dân chủ, phản dân chủ. Vì con thú mãi mãi là con thú, nó không bao giờ có thể trở thành người được.”

Sau khi đọc tin bản án 9 năm, Phạm Thị Hoài đã nhìn lại lịch sử nước Đức, nơi cô đang sống, nhắc lại một lời tuyên án: “Không có gì ô danh một dân tộc văn hiến hơn là khoanh tay chấp nhận sự cai trị của một tập đoàn lãnh đạo vô trách nhiệm và chỉ tuân theo những bản năng tăm tối. Nếu dân tộc này đã mất hết mọi phẩm giá cá nhân và chỉ còn là một đám đông vô hồn và hèn nhát, vâng, nếu vậy thì dân tộc ấy xứng đáng diệt vong.” Đó là lời của cô sinh viên Sophie Scholl, 21 tuổi, kêu gọi người Đức chống Đức Quốc xã. Cô bị bắt và bị giết. Nhưng lời buộc tội của cô đã được lịch sử ghi nhớ.

Phạm Đoan Trang cũng tuyên án. Sau cùng, Lịch sử sẽ phê phán. Đảng Cộng sản sẽ không thoát tội trước phiên tòa của Lịch sử.

N.N.D.

Nguồn: https://www.voatiengviet.com/a/dang-so-pham-doan-trang/6357245.html

Cú lừa Việt Á

 Bài bình luận của Gió Bấc

Giám Đốc Công Ty Việt Á, Giám Đốc CDC Hải Dương vừa bị khởi tố bắt giam vì câu kết nhau thổi giá kit ngoáy mũi. Chỉ với 5 hợp đồng mua kit, ông CDC Hải Dương nhẹ nhàng bỏ túi 30 tỉ đồng. 60 tỉnh thành khác cùng chia nhau cổ bánh 4000 tỉ đồng bán kit của Việt Á đang được tiếp tục điều tra. Sau khi ăn bò dát vàng, Tô Thương Thư đã công minh đột xuất, bắn liên tiếp mấy phát trúng đích. Tuy nhiên, Việt Á, CDC Hải Dương chỉ mới là khúc đuôi, là móng chân của con ngoáy mũi, phần đầu nó to lắm, Tô Thượng Thư lần ra được, dân đen xứ Đông Lào sẵn sàng hiến tặng cả cái đùi bò!

Liên khúc ngoáy mũi là nỗi kinh hoàng của người dân Việt lớn hơn cả nỗi sợ chết vì Covid mà bộ máy quyền lực nhà nước thúc đẩy và truyền thông lề phải ngày đêm gieo rắc. Ngoáy mũi thần tốc, ngoáy mũi đại trà, ngoáy tầm soát, ngoái quản lý di động dân cư, ngoáy để được đi chợ, đi làm, ngoáy để theo dõi tô màu xanh đỏ vàng cam. … Không chỉ tài xế, công nhân do công việc đi lại bị ngoáy mũi hàng chục lần, có hàng vạn người dân xui rủi dù trốn biệt trong nhà vẫn lôi đi ngoáy mũi Nhiều địa phương vùng đỏ, mỗi công dân được phục vụ ngoáy lên đến trên 15 lần.

Ngoáy mủi cốt chủ để thu tiền

Có 1001 lý do để khai thác nguồn tài nguyên vô tận là cái mũi người dân. Không ít người bị chết oan vì lây nhiễm, không ít người bị chấn thương, nhiễm trùng, di tật do ngoáy mũi. Nhiều người trốn ngoáy mũi bị săn lùng, bắt trói khiêng đi như con vật, nhiều người bị đe dọa, áp lực chính trị. Ai cũng kinh hoàng nhưng không ai thoát khỏi nhân tai 'nhân danh chống dịch' này.

Trong nước, các bác sĩ Phan Xuân Trung, Võ Xuân Sơn, Phạm Việt Thắng …lên tiếng phản biện liền bị quy chụp, bị đóng fb. Ở nước ngoài Giáo sư Nguyễn Văn Tuấn, Bác sĩ Trần Tịnh Hiền … cũng nhiều lần lên tiếng về sự lãng phí công sức, tiền của và các nguy cơ lây nhiễm trong các chương trình ngoáy mũi, xét giấy ngoáy mũi đại trà… nhưng Bộ Y Tế và lãnh tụ anh minh vẫn kiên trì ngoáy mũi từ giai đoạn chống dịch như chống giặc đến cả giai đoạn chấp nhận sống chung với dịch.

Được hỗ trợ bởi sức mạnh của hệ thống chính trị, bởi xe tăng, quân đội, công an, dân phòng, quái vật ngoáy mũi hoành hành từ đô thị tới đồng quê rừng núi. Nó rượt đuổi người tha hương cầu thực từ các ngõ hẻm thị thành tạm trú đến trên đường gập ghềnh tuyệt vọng xuôi nam ngược bắc hồi hương và chặn ngỏ ngay trên biên giới nơi cố quán của mình. Chưa! Chưa bao giờ! Chưa có tiền lệ nào hút máu, bóp cổ người dân tận tình, cạn tình như khúc ca ngoáy mũi.

Thực trạng kinh dị ấy buộc người ta phải hiểu rằng có thế lực nào đó đã mượn cớ chống dịch để tiêu thụ Kit test càng nhiều càng tốt bất cần sinh mang, sức khỏe người dân, chi phi cho xã hội. Người vô cảm nhất, IQ thấp nhất cũng ngửi thấy mùi tiền trong chiến lược ngoáy mũi này.

RFA có không dưới 10 bài viết phản biện thảm trạng ngoáy mủi phi khoa học, phi dịch tể và phi nhân này. Kết quả là RFA đã được các kênh truyền thông của đảng từ VTV, báo CAND, QĐND gọi đích danh là phản động.

Guồng máy truyền thông thừa tuân phục, thiếu lương tri ấy vận hành với công suất tối đa tung hô các chiến dịch ngoáy mũi quy mô lớn, ngoáy mũi đại trà chưa có tiền lệ hàng triệu người, Hà Nội từng chi hàng chục tỷ để ngoáy cho ra một F0 ….. Khúc nhạc ngợi ca ngoáy mũi hào hùng, kiêu hãnh như ca ngợi chiến công đưa con người vào thiên hà khác, vũ trụ khác để thám hiểm khoa học.

Công bố của người phát ngôn Bộ Công An việc nâng khống giá Kít Việt Á đã bất ngờ hé mở cánh cửa thần bí động cơ đốt trong của chương trình ngoáy mũi, của lệnh ngoáy thần tốc, ngoáy quyết liệt ngoáy đại trà. Hóa ra phản động RFA chỉ được cái là nói đúng

4000 tỷ cũng chỉ là chuyện nhỏ

Người dân không bất ngờ việc nâng khống tiền kít vì đó là chuyện bình thường ở xứ Đông Lào. Không tiền thì không ai có động cơ làm việc. Điều bất ngờ là mức ăn quá dày và sự chuẩn bị tạo đà cho chiến dịch quá quy mô từ ở các cấp rất cao.

Tổng Giám đốc công ty Việt Á thời điểm ra mắt bộ xét nghiệm COVID-19 (ảnh phải) và lúc bị Bộ Công an bắt (ảnh trái)

Theo thông tin báo chí lề đảng đăng đồng loạt từ công bố của Bộ Công An, công ty Việt Á đã thu về 4000 tỷ đồng tiền Kit. Chỉ riêng Giám đốc CDC Hải Dương đã bỏ túi 30 tỉ đồng. Đường dây cung ứng của Việt Á còn liên quan đến 60 tỉnh thành. Con số lót tay này là bao nhiêu? Liệu có đơn giản là 30 tỷ đồng x 60? Vì Hải Dương chưa phải là trọng điểm trên bản đồ dịch tễ.

Đó mới chỉ là hàng ngang. Còn hàng trên nửa chứ! Đâu phải đương không mà công ty Việt Á được độc quyền, được chỉ định thầu cung ứng Kit và các thiết bị y tế cho các CDC cả nước.

Bác sĩ Võ Xuân Sơn đã đặt câu hỏi “Nếu với doanh số 4.000 tỉ đồng, và giá 470.000 đ/1 kit test, thì tổng số test mà Việt Á bán ra trên thị trường là khoảng 8,5 triệu. Con số khá nhỏ so với tổng số kit test đã sử dụng (bao gồm cả test nhanh và test PCR) ở Việt nam.

Với cách hành xử của 2 bộ, Bộ Khoa học và Công nghệ, và Bộ Y tế, thì hàng trăm triệu kit còn lại có vấn đề gì không? Và vaccine nữa. Tại sao lại có vụ vaccine vừa mua đã hết date, phải gia hạn?” (1)

Như vậy, số tiền Kít 4000 tỉ của Việt Á cũng mới chỉ là muỗi so vời tổng chi phí` Kít đã tiêu thụ ở Việt Nam. Chỉ TPHCM đã có nhiều đợt ngoáy mũi lịch sử hàng triệu người, xét nhanh đến nổi bộ phận phân tích không xử lý kịp phải ùn ứ, điều chỉnh nhiều ngày và TP.HCM dùng Kít từ nguồn khác.

Liệu Tô Thượng Thư chỉ bóc mẽ quả ngon Việt Á làm cảnh cho vui hay sẽ mở toang cánh cửa sân sau của toàn bộ chương trình ngoáy mũi? Đây là câu hỏi khó khi trên bàn cân quyền lực dư âm của miếng thịt bò dát vàng vẫn đang dao động.

Nhưng chỉ riêng vụ thổi giá Việt Á cũng còn nhiều vết đen liên quan đến tận cung đình. Những bệ đỡ  ở tầm rất cao đã tạo đà, sơn son thếp vàng và đưa Kít Việt Á vào quỷ đạo mà các CDC, Sở y tế không thể không mua, các doanh nghiệp tư nhân cũng bị cuốn vào tròng.

Nghiên cứu nửa tháng, cấp phép 1 ngày

Bộ kit test của Việt Á bắt đầu từ một công trình khoa học họp hôm mùng 6 tết (17/2/2020). Bộ trưởng Bộ KH&CN Chu Ngọc Anh ký phê duyệt đề tài và giao cho Học viện Quân y cùng Công ty Việt Á thực hiện. Chỉ nửa tháng sau, ngày 3/3/2020 Bộ KHCN đã nghiệm thu, chuyển sang đề nghị Bộ Y tế cấp phép lưu hành. Ngày 4/3/2020 Bộ Y tế đã cấp phép. Từ nghiên cứu đến cấp phép chỉ thần tốc trong 1 ngày.

Theo phóng sự truyền hình của VTV thì Xưởng sản xuất Kit xét nghiệm COVID-19 "lớn nhất cả nước" của Việt Á rộng... 10m2 toàn bộ nhân viên sản xuất chỉ 10 người, mỗi tháng sản xuất hàng triệu Kit test. Đây là sự thật khó tin khởi đầu cho vở kịch hoành tráng với sự tham gia của cả hệ thống chính trị Việt Nam. (2)

Cả hệ thống truyền thông trung ương lửa dối

Từ tháng 3-2020,sau khi Bộ Y Tế cấp giấy phép tạm thời cho Việt Á, một chiến dịch truyền thông quy mô rầm rộ  đánh bóng Kit test Việt Á khởi phát. Đó lại là thông tin của các cơ quan truyền thông cao nhất về chính trị và khoa học của đảng và nhà nước Việt Nam. Những cái tên đầy quyền lực: báo Nhân Dân, cơ quan ngôn luận của Trung ương đảng, báo điện tử của chính phủ, cổng thông tin điện tử của Bộ Khoa học và công nghệ. Từ những ông lớn truyền thông này, thông tin lan tỏa ra khắp hệ thống báo chí lề phải. Toàn là những thông tin vàng ngọc. Việt Á có đội ngũ nghiên cứu trên 10 năm kinh nghiệm. Kit Việt Á được WHO công nhận, xuất đi 20 nước trên thế giới….

Khi sự việc được phanh phui thì chính báo chí lề phải lại phát hiện thêm những chi tiết thú vị về quy mô và lai lịch, thành tích y tế giá trị khoa học của Kit test Việt Á hoàn toàn trái ngược với các lời vàng ý ngọc này.

Ngày 26-4-2020, cổng thông tin Bộ Khoa Học Công Nghệ đưa tin “Tổ chức Y tế thế giới (WHO) đã chấp thuận bộ kit LightPower iVA SARS-CoV-2 1st RT-rPCR Kit do Công ty CP công nghệ Việt Á sản xuất theo quy trình danh sách sử dụng khẩn cấp (EUL) và cấp mã số EUL 0524-210-00”. Thông tin này được rất rất nhiều báo dẫn lại và tồn tại gần 2 năm qua.

Dặc biệt, trang web Đảng cộng sản Việt Nam của CƠ QUAN TRUNG ƯƠNG ĐẢNG CỘNG SẢN VIỆT NAM vốn chính trị thuần túy cũng long trọng đăng tin fake news này trong đó có đoạn sặc mùi quảng cáo với những thông tin hoàn toàn tưởng tượng là “Bộ KIT xét nghiệm COVID-19 có thể được bán tự do ở tất cả các quốc gia thành viên của Khu vực kinh tế châu Âu bao gồm Vương quốc Anh.

Sau khi được Bộ Y tế và chăm sóc xã hội Vương quốc Anh cấp phép, bộ KIT xét nghiệm COVID-19 của Công ty Việt Á đã được một đối tác đặt mua độc quyền để phân phối tại Anh, Ấn Độ, Mexico, Mỹ và 1 số quốc gia tại châu Âu với số lượng cam kết ít nhất 1 triệu test/tháng. Bên cạnh đó cũng đã có nhiều tổ chức quan tâm đến sản phẩm như Ngân hàng Thế giới (WB), quỹ The Clinton Health Access (CHAI)...

Việc có thêm sự chấp thuận của WHO sẽ giúp sản phẩm dễ dàng được xuất khẩu ra các nước. Các tổ chức như WB, quỹ CHAI dự kiến sẽ mua sản phẩm này đưa vào chương trình tài trợ cho các nước trên toàn thế giới.” (3)

Sau khi công an khởi tố vụ án, cộng đồng mạng phát hiện ra sự thật hoàn toàn ngược lại. Ngày 20/10/2020, WHO công bố báo cáo công khai về đánh giá sử dụng khẩn cấp của WHO thẩm định bộ xét nghiệm COVID-19 của Việt Á là: Not Accepted - Không được chấp nhận. Tên sản phẩm kít xét nghiệm COVID-19 của Công ty cổ phần Công nghệ Việt Á nằm trong danh sách các sản phẩm Tổ chức Y tế Thế giới (WHO) khuyến cáo không được mua sắm để sử dụng trong tình huống y tế khẩn cấp. Báo chí lề phải cũng đã đăng thông tin này (4)

Như vậy, chính Bộ Khoa Học Công Nghệ đã đổi trắng thành đen, làm một trò lừa mang tầm quốc tế dẩn sai ngược 180 độ nội dung thông báo của WHO thay giấy báo tử “không được mua sắm” bằng huy chương vàng chất lượng “được WHO công nhận”.

Câu chuyện tày trời ấy đã được xử lý đơn giản như là đang giỡn, chiều 20-12, thông tin “bộ kit xét nghiệm Covid-19 của Việt Nam sản xuất được WHO chấp thuận” đăng trên\trang web của Bộ KH-CN đã biến mất. Không một lời đính chính, cáo lỗi. (5)

Bộ KH&CN không phải người xa lạ mà chính là cha đỡ đầu của sản phẩm này. Thượng Thư (nay là Tổng Đốc Hà Thành) Chu Ngọc Anh đã ký Quyết định phê duyệt đặt bốn nhiệm vụ KH&CN cấp quốc gia đột xuất góp phần phòng chống dịch bệnh, trong đó có đề tài “Nghiên cứu chế tạo bộ sinh phẩm real-time RT-PCR và RT-PCR phát hiện virus corona chủng mới (nCoV)” do Học viện Quân y chủ trì, phối hợp với Công ty cổ phần Công nghệ Việt Á thực hiện. (6

Báo Nhân Dân, báo Chính Phủ đưa tin giả

Thiên sứ công bố tin mừng phép màu Việt Á ra đời chính là báo Nhân Dân danh giá nhất phẩm triều đình. Chỉ có Phạm Tuân may ra được đảng ân sủng quan tâm đến chứ tầm bác sĩ Tôn Thất Tùng, Nguyễn Tài Thu còn phải thua hảo hán Phạn Quốc Việt nhiều bậc.

Không chỉ mặc khải về sự ra đời, đỉnh cao trí tuệ báo Nhân Dân còn làm loa dẫn lời ông Phan Quốc Việt, Tổng giám đốc Công ty cổ phần Công nghệ Việt Á cho biết: “có 20 quốc gia đang đàm phán mua bộ sinh phẩm kit xét nghiệm virus corona chủng mới của Việt Nam. Trước mắt công ty sẽ xuất khẩu sang Iran, Phần Lan, Malaysia, Ukraine. Trong số này Iran đặt 200.000 test (4.000 bộ), Ukraine đặt 15.000 test (300 bộ) nhưng trước mắt chuyển 100 test thử nghiệm.

Trong nước, Thành phố Hà Nội cũng đặt 200.000 test để sử dụng cho nhu cầu của Hà Nội và xuất khẩu tặng Italy, một trong những ổ dịch lớn nhất ở châu Âu”. (7)

Thần dân nước Việt có ai dám nghi ngờ lời vàng ý ngọc của cơ quan ngôn luận Ban Chấp Hành Trung ương thì cũng phải biết khôn 'chôn sâu, giấu kín' chỉ cần hé nửa lời lập tức theo gương Phạm Đoan Trang vào Hỏa lò luyện Guitar cho đến mãn đời. Quan chức Việt Nam 100% tuyệt đối trung thành tin tưởng vào đường lối chủ trương của Đảng, làm sao có thể nghi ngờ sản phẩm được WHO công nhận, được cơ quan ngôn luận của đảng nâng tầm quốc tế cho xuất khẩu toàn các nước giàu có văn minh?

Chưa phải hết. Đảng nâng tầm chất lượng thì chính phủ thực hiện quyền quản lý nhà nước về giá cả. Đâu kém cạnh báo Nhân Dân, Báo điện tử chính phủ đã phát loa cho Kit Việt Á những chữ ngàn vàng đúng nghĩa đen nghĩa bóng “Chúng ta đi sau so với thế giới khoảng vài tuần nên đã tận dụng được lợi thế này để tối ưu hóa bộ kit xét nghiệm virus SARS-CoV-2, nâng hiệu suất, công suất lên gấp 4 lần, giá thành mỗi bộ kit dự kiến bằng 1/4 giá thành một bộ kit tương tự của nước ngoài” (8).

 Sẽ dừng lại ở con tốt thí

Với sự ra đời thần tốc, được sự bảo bọc, lộng giả thành chân từ Bộ KHCN, Bộ Y Tế, được cơ quan ngôn luận của Trung Ương Đảng, Chính Phủ hà hơi tiếp sức dối trá lừa dân, được nhà nước dùng tất cả sức mạnh uy quyền để ép dân tiêu thụ, Việt Á thật sự là của ai? Ai đứng sau tấn tuồng này? Chắc chắn Phạn Quốc Việt chỉ là con tốt thí. Liệu Tô Thượng Thư có dám, có đủ sức truy vết, khai đao tìm ra chính phạm?

Chắc hẳn là không! Với pháp luật nhà sản, tất cả chỉ dừng lại con tốt thí. Có thêm chăng là chỉ vài anh giám đốc CDC làng nhàng.

Nhưng qua cú lừa quốc té này, người dân Việt hiểu rõ hơn bao giờ hết, sinh mạng dân tộc, thảm họa dịch bệnh, an nguy đất nước đều chỉ là cơ hội để quan chức trục lợi hút máu nhân dân. Vì tiền, người ta đã lùa dân đi ngoáy mũi, quyết định số phận sống chết của họ bằng những cái Kit được làm chỉ để thu tiền.

1-https://www.facebook.com/xuanson.vo.5/posts/2201360870021027

2-20https://vtv.vn/xa-hoi/xuong-san-xuat-kit-xet-nghiem-covid-19-lon-nhat-ca...

3-https://dangcongsan.vn/y-te/bo-kit-xet-nghiem-covid-19-cua-viet-nam-duoc...

4-https://thanhnien.vn/bo-kh-cn-go-thong-tin-bo-kit-xet-nghiem-covid-19-cu...

5-https://nhandan.vn/khoa-hoc/viet-nam-cong-bo-co-the-san-xuat-10-000-bo-k...

 6-https://tienphong.vn/kit-xet-nghiem-covid-19-cua-cong-ty-viet-a-khong-duoc-who-chap-nhan-su-dung-khan-cap-post1402844.tpo

7-\https://nhandan.vn/khoa-hoc/20-nuoc-dat-mua-kit-phat-hien-covid-19-cua-v...

8-http://baochinhphu.vn/Suc-khoe/Uu-diem-vuot-troi-cua-bo-kit-xet-nghiem-S...