Khi một bạo quyền độc đảng
toàn trị tự nghĩ suy về cái chết của nó, nó luôn đặt các giả thuyết làcác lãnh
tụ của nó có ngày phải chết, các lãnh đạo của nó có ngày phải chết, tức là đầu
sỏ tới đầu nậu của nó đều phải chết, nhưng nó ít khi tự suy nghĩ để tự suy luận
là chế độ độc đảng toàn trị của nó cũng có ngày cũng phải chết, vĩnh viển ra
đi, một đi không trở lại! Một bạo quyền độc đảng toàn trị không đủ tuệ giác để
suy nghĩ là nó đã chết từ lâu ngay trong lòng dân, ngay trong não bộ của mỗi
công dân khi nó đang cầm quyền, khi nó luôn dùng bạo quyền để đàn áp nhân dân.
Một bạo quyền khi nó sử dụng bạo lực với dân tộc, khi nó vận dụng bạo động với
xã hội dân sự, khi nó tận dụng bạo hành để truy cùng diệt tận các đứa con tin
yêu của Việt tộc, mà nó đã lao lý hóa, đã biến các đứa con này thành các tù
nhân lương tâm thì chính nó đang viết giấy khai tử của nó.
Bạo quyền độc
đảng toàn trị hiện nay đã bắt đầu tự mở tử lộ cho chính nó, mà cuối tử lộ này
không có một chân trời nào sáng sủa cả, chỉ có mộ huyệt tối đen của nó; một là
do nó tự đào trong tâm khảm dân tộc, hai là do chính dân tộc lẳng lặng đào để
có dịp là đưa nó ta khỏi nhân kiếp của Việt tộc. Vì Việt tộc đủ tâm và đủ tầm để
xua nó vào âm giới, nơi dành riêng cho âm binh phản dân hại nước; đây
không hề là câu chuyện mơ hồ trong tưởng tượng, hoặc trừu tượng qua ảo giác; mà
đây là tổng kết tri thức luận tới từ liên minh giữa chính trị học kiến thức,
nhân học ý thức, triết học nhận thức và xã hội học trí thức.
Hãy trở về với hiện tình của đất
nước hiện nay với giòng sinh mệnh của Việt tộc đang nằm trong tay đám lãnh đạo
vừa là bạo quyền độc đảng, vừa là tà quyền tham nhũng, nên chúng
đã có mặt cùng lúc trên hai tử lộ do chúng tạo ra. Đám lãnh đạo này lại vừa là ma
quyền tham tiền, vừa là quỷ quyền tham quan, thì chúng cũng đã tạo
ra hai tử lộ nữa. Vẩn chưa hết, đám lảnh đạo này vừa là cực quyền công an trị,
vừa là cuồng quyền ngu dân trị, thì cũng chúng đã tự chế ra hai tử lộ
khác nữa, vô tình chặn tuổi đời, hủy tuổi thọ của chính chúng. Liên kết tri thức
luận giữa chính trị học kiến thức, nhân học ý thức, triết học nhận thức và xã hội
học trí thức đã phân tích để giải thích, cùng lúc căn dặn ta đừng quên là ngay
trong các tử lộ này thì có đầy rẫy các kẻ miệng gọi nhau là đồng chí, nhưng thực
chất là những sát nhân sẵn sàng sát thủ.
Với bạo quyền độc đảng toàn trị,
thì moị quan hệ quyền lực đều bị âm binh hóa: quyền lực chỉ vì quyền lợi, có đặc
quyền để có đặc lợi, mà đặc lợi chỉ vì tư lợi; với lòng tham không đáy chúng
luôn tìm thêm đặc ân, luôn tham quyền để luôn lạm quyền. Đạo lý tổ tiên không
có ghế ngồi trong tính toán của chúng, đạo đức dân tộc không có chổ đứng trong
toan tính của chúng, nên luân lý vì giống nòi, vì các thế hệ mai hậu không có
chổ dựa trước các ý đồ mà chúng toa rập vơ vét tiền dân tộc, nạo vét tài nguyên
đất nước. Đang sống trên đất nước Việt, nhưng tiền bạc của chúng đã chuyển qua
phương Tây, gia đình và con cháu của chúng đã cặp bến phương tây này, và trong
túi của chúng đã có thẻ xanh, hay quốc tịch ngoại. Liên minh tri thức luận giữa
chính trị học kiến thức, nhân học ý thức, triết học nhận thức và xã hội học trí
thức giờ thì đã rỏ rang từ giải luận tới diễn luận: tiền bạc rồi gia đình và
con cháu cùng thẻ xanh, hoặc quốc tịch ngoại chính là các chỉ báo để thấy là
chúng cũng đã lén lút trong điếm nhục để nghĩ suy về cái chết của chúng.
Đám lảnh đạo -vừa đầu sỏ, vừa đầu
nậu- trong bạo quyền độc đảng toàn trị này, thì ngày đêm mang số phần âm binh,
vừa chia chác, vừa đấu đá nhau, lấy phản ứng thanh toán nhau làm phản xạ thanh
trừng nhau, thắng làm âm tướng trong âm giới, thua làm oan hồn chốn âm ty. Đám lãnh
đạo này với tà kiếp thâm, độc, ác, hiểm giữa nhân gian, đang mang âm phận xấu,
tồi, tục, dở giữa nhân thế, nhưng chúng luôn tự mãn về đặc quyền, đặc lợi, đặc
ân trong bộ máy bạo quyền độc đảng, tà quyền tham nhũng, ma
quyền tham tiền, quỷ quyền tham quan, cực quyền công an trị, cuồng
quyền ngu dân trị, nên liên hiệp tri thức luận giữa chính trị học kiến thức,
nhân học ý thức, triết học nhận thức và xã hội học trí thức chóng chầy gì cũng
phải hướng tới đạo lý tổ tiên Việt đã làm nên đạo đức dân tộc Việt đã xa lánh
chúng khi đã đặt tên chúng là: ma trơi ác
quyền, ma xó bạo quyền, ma bùn tà quyền.
Lê Hữu
Khóa
Giáo
sư Đại học* Giám đốc Ban Cao học châu Á * Giám đốc biên tập Anthropol-Asie *
Chủ tịch nhóm Nghiên cứu Nhập cư Đông Nam Á * Cố vấn Chương trình chống Kỳ thị
của UNESCO – Liên Hiệp Quốc * Cố vấn Trung tâm quốc tế giáo khoa Paris * Cố vấn thẩm định giáo dục và nghiên
cứu đại học Bourgone-Franche-Comté * Biên tập viên tập chí Hommes&Migrations * Thành
viên Hội đồng khoa học bảo tàng lịch sử nhập cư * Hội viên
danh dự nhóm Thuyết khác biệt, Học viện nghiên cứu thế giới.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét